#Trăm triệu người viết huyết thư cầu ông chủ Giản trở về# cũng treo lơ lửng trên hot search đã lâu nhưng chính phủ phòng phát sóng trực tiếp Vị diện Vạn Giới vẫn chưa có phản hồi.
Hành động nhanh chóng nhất phải kể đến Ninh Sanh. Sau khi nhận ra việc kêu gọi chính phủ Vị diện Vạn Giới bằng bình luận không có tác dụng gì, y... trực tiếp g.i.ế.c đến vị diện Vạn Giới.
Chiều hôm đó, tại tổng bộ phòng phát sóng trực tiếp Vị diện Vạn Giới.
“Mọi người đều biết “Cố Chấp Độc Chiếm” là một quyển văn cẩu huyết gần ba mươi năm không ai phá được và Ninh Sanh, một trong những vai chính trong truyện, cũng luôn có nhân khí rất cao.”
Phóng viên cầm micro, tươi cười rạng rỡ, đang phát sóng trực tiếp cho toàn vị diện Vạn Giới. Đây là phát sóng trực tiếp chính phủ của bộ phận xuyên thư phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới, nhân khí rất cao:
“Chúng ta có thể thấy, nghe nói Ninh Sanh muốn đến vị diện Vạn Giới, rất nhiều fans đang chờ đợi ở hiện trường…”
Giây tiếp theo, lời phóng viên đã bị tiếng thét chói tai của fans át đi, vô số fans chen chúc hai bên đường múa may đèn cổ vũ.
“A a a! Ninh Bảo, Ninh Bảo của tôi!”
“Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy Ninh Sanh ngoài đời thực, tôi thật sự không phải đang nằm mơ sao...”
“Tôi thích anh ba mươi năm rồi!”
“Cố Chấp Độc Chiếm” đã mở thử thách được ba mươi năm kể từ khi bắt đầu, rất nhiều fans đều là fan nguyên tác từ trước. Trải qua bao nhiêu năm biến thiên của cuộc sống, họ không còn thời gian để xem phát sóng trực tiếp nữa nhưng sau khi tin tức “Cố Chấp Độc Chiếm” bị Giản Vân Lam phá được tung ra, rất nhiều fan cũ đã quay lại hố ngay lập tức, kích động đến không kiềm chế được.
Suy cho cùng, “Cố Chấp Độc Chiếm” bị phá được có nghĩa là họ có thể trực tiếp đối thoại với những nhân vật mình yêu thích! Thậm chí có thể tận mắt nhìn thấy họ. Đúng vậy, mỗi nhân vật chính trong truyện đều có thể xin đến vị diện Vạn Giới, và trực tiếp đối thoại với nhân viên phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới.
Và không giống như nhiều nhân vật trong truyện cần thời gian để tiêu hóa, vào ngày hôm sau Ninh Sanh đã chủ động nộp đơn xin đến Vị diện Vạn Giới khi vị diện được giải khóa.
“Anh ấy nhiệt tình quá, chẳng lẽ anh ấy cũng muốn đến gặp chúng ta sao?”
Có fan ôm mặt mơ mộng hão huyền nói, dưới lầu tổng bộ Vị diện Vạn Giới, Cung Tư Viễn ôm thú bông Q bản của vai chính “Cố Chấp Độc Chiếm”, đeo kính gọng hồng, trên mặt nở nụ cười xã giao.
Cô ta không lạc quan như các fan là chủ quản khu xuyên thư, đây không phải lần đầu tiên cô ta gặp gỡ vai chính nguyên tác của văn cẩu huyết. Mỗi khi có tiểu thuyết bị giải khóa, Cung Tư Viễn đều tham gia buổi gặp mặt với tư cách chủ quản, để bàn bạc hợp tác thương mại với những nhân vật hàng đầu trong truyện.
Đúng vậy, tuy rằng tiểu thuyết bị phá được thì không thể thử thách lại, nhưng tiểu thuyết bị phá được cũng có giá trị kinh tế khổng lồ, bởi vì các fan vẫn còn đó, và fan nào lại không muốn tận mắt nhìn thấy nhân vật mình yêu thích, và giao lưu trực tiếp với họ chứ?
Tác dụng của phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới, chính là khai thác giá trị kinh tế này đến mức lớn nhất. Ví dụ, một vai chính công của một quyển văn cẩu huyết khác đã bị phá được, dựa vào nhân khí của mình trên phòng phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới mà bắt đầu làm đại minh tinh, thông cáo bay đến như tuyết, hôm nay lên tổng nghệ, ngày mai đóng phim điện ảnh, trở nên nổi tiếng ở vị diện Vạn Giới nhưng, Cung Tư Viễn cảm thấy, yêu cầu của Ninh Sanh có lẽ không đơn giản như vậy.
Ninh Sanh nhanh chóng nộp đơn xin tham quan Vị diện Vạn Giới như vậy... cô ta có một dự cảm chẳng lành và dự cảm chẳng lành này nhanh chóng ứng nghiệm. Một góc đám đông đột nhiên bùng nổ tiếng la hét, phóng viên vội vàng dẫn theo nhiếp ảnh gia đuổi theo, vừa đi vừa kích động nói:
“Ninh Sanh đến rồi, anh ấy vừa kết thúc quá trình chuyển đổi vị diện, xe chuyên dụng đón anh ấy đã đến.”
Dưới màn ảnh, một chiếc xe khí trôi nổi từ xa tiến lại gần, cửa xe mở ra một thanh niên bước ra. Dáng người y cao gầy, da trắng như tuyết, mặt mày điềm tĩnh. Nốt ruồi lệ đỏ tươi đặc trưng dưới đuôi mắt, càng làm nổi bật khuôn mặt tuyệt mỹ, khiến người ta ngoái đầu nhìn không ngớt. Đám đông bắt đầu thét chói tai:
“Ninh Sanh! A a a a Ninh Sanh!! Em yêu anh!!!”
“Thời trung học của tôi đã trôi qua dưới sự đồng hành của anh ô ô ô!”
“Nhìn bên này này, có thể ký tên cho chúng tôi không?”
Các phóng viên lập tức ùa lên, họ đã chuẩn bị rất nhiều câu hỏi liên quan đến cốt truyện gốc của “Cố Chấp Độc Chiếm”, muốn phỏng vấn cảm xúc của Ninh Sanh:
"Ninh Sanh, chào ngài, xin hỏi ngài hiện tại có cảm xúc như thế nào đối với nhân vật chính còn lại, Cố Hành Chu?"
"Ninh Sanh, Ninh Sanh, sau khi xem cốt truyện gốc, cảm tưởng của ngài là gì?"
"Tôi đại diện cho các fan hâm mộ hỏi một câu, Ninh Sanh..."
Đối diện với bảy tám cái micro chĩa tới, Ninh Sanh không vội trả lời. Y trang điểm tỉ mỉ, khuôn mặt không tì vết dù bị nhiều camera quay chụp như vậy. Ninh Sanh rũ mắt, hàng mi rậm rợp phủ một tầng sương cùng với khí chất thanh lãnh, quật cường bao quanh y bao phủ một nỗi đau thương nhàn nhạt, vệt đỏ nơi đuôi mắt càng làm nỗi đau ấy thêm xé lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dù sao, các fan đều tan nát cõi lòng.
"Ninh Bảo trông có vẻ khổ sở quá."
"Ô ô ô, đừng buồn mà, mẹ đau lòng quá."
"Ninh Bảo muốn gì, chúng con đều cho con..."
Hàng triệu cặp mắt đau lòng nhìn Ninh Sanh, phóng viên cũng không dám hỏi thêm, ngơ ngác cầm micro. Chẳng lẽ câu hỏi nào của họ quá đường đột, các phóng viên thậm chí bắt đầu tự vấn.
Giây tiếp theo, mọi người thấy Ninh Sanh buông mắt, móc từ trong n.g.ự.c ra một tấm biểu ngữ. Bảy chữ lớn màu vàng trên nền đỏ, cuối cùng còn vẽ thêm hoành thánh và cơm chiên Q bản.
Chỗ trống trên biểu ngữ còn kín đặc đủ loại tên, to nhất là Cố Hành Chu, góc còn có Minh Nhược Côi tự tay vẽ hoa hồng, Bối Thi và Trương Mặc, thầy Vương và thầy Mộ Dung cùng nhau ký tên... đúng vậy, lần này Ninh Sanh đến chỉ để làm một việc.
Trên tấm biểu ngữ viết rồng bay phượng múa:
[TRẢ LẠI ÔNG CHỦ GIẢN CHO CHÚNG TÔI!!!!!!]
Các fan: "..."
Các fan: "?"
Mọi người dụi mắt, còn chưa kịp nhìn rõ thì Cung Tư Viễn đã nhanh chân tiến lên, đầu đầy mồ hôi lạnh túm Ninh Sanh vào cửa:
"Ách, Ninh tiên sinh, cậu bình tĩnh một chút, chuyện cụ thể chúng ta vào phòng họp nói, ha ha."
"Phanh" một tiếng, cửa đóng sầm lại.
Vị diện “Ám Hà Minh Đăng”.
Ba giờ sáng, đêm khuya tĩnh mịch. Giản Vân Lam đang ngủ say, điện thoại di động để ở một bên, vì mấy ngày liền mệt nhọc cộng thêm cảm giác thỏa mãn sau khi ăn lẩu cậu ngủ rất ngon.
Thao Thiết biến thành cún con và Hồ Đương Quy biến thành hồ ly nhỏ đều nằm trên giường, ngủ say như chết. Đây là khoảnh khắc ấm áp hiếm hoi của biệt thự nhà họ Giản nhưng ngay trong đêm khuya tĩnh lặng ấy, ở một góc khuất không ai chú ý... Màn hình điện thoại của Giản Vân Lam đột nhiên sáng lên. app [Hệ thống Trù Thần] hiện thông báo:
[Sau ba ngày vất vả cần cù làm việc, ngài đã mang đến những món ăn ngon an ủi tâm hồn cho vô số thực khách, app [Hệ thống Trù Thần] luôn đồng hành cùng ngài, cùng nhau vượt qua mưa gió.]
[Ngài có phần thưởng nhiệm vụ mới có thể nhận!]
[Kiểm tra đo lường thấy ngài đã hoàn thành nhiệm vụ lần này trước thời hạn, hệ thống phán đoán độ khó nhiệm vụ tương đối thấp đã tự động điều chỉnh. Đang ghép đôi nhiệm vụ bày quầy ẩm thực mới cho ngài, đang ghép đôi...]
[Ghép đôi thành công!]
[Nhiệm vụ chủ tuyến: Trong vòng sáu ngày, mỗi ngày từ bốn giờ đến năm giờ sáng, bày quầy bán gà rán ở khu trại hè mà nam chính Phó Trường Phong tham gia.]
[Ngài có đồng ý tiếp nhận nhiệm vụ chủ tuyến này không? Tiếp nhận/Từ chối]
[Đã tự động tiếp nhận nhiệm vụ chủ tuyến cho ngài!]
[Đã nhận được [Bách khoa toàn thư thực đơn gà rán] x1]
[Đang tải lại nội dung mới…]
Edit: Nhiều lúc vừa edit vừa nghĩ, cái app trù thần này nó có suy nghĩ hả ta, tự update, tự đưa nhiệm vụ canh đúng lúc GVL vừa hoàn thành xong lại giao liền nhiệm vụ mới luôn. Hơi đáng sợ đó nhoa~ giống kiểu một “vị” nào đó đang quan sát cuộc sống GVL. @@