Đổng phu nhân lo lắng Giang phu nhân từ Kinh Châu đến, không hiểu quanh co khúc khuỷu ở Kinh Thành, phu nhân thông gia vừa nhìn chính là phong thái nữ hiệp hào sảng, chắc chắn không hiểu những thứ bên trong.
Dù sao là Đổng phu nhân xuất thân thế gia, thực sự rất thích phu nhân thông gia, đào tâm đào phổi chuẩn bị chia sẻ kinh nghiệm trạch đấu của chính mình cho Giang phu nhân.
Lão ma ma sau lưng Đổng phu nhân, ngẩng đầu nhìn mái nhà, hoa vẽ trên mái nhà rất đẹp.
Phu nhân à, không cần ngài dạy, thật sự, đích nữ Giang Du của Giang gia, một cử động bất kỳ, đều là khuôn mẫu trạch đấu Kinh Thành, không ít bằng hữu cũ của bà ấy dựa vào phân tích động tác của Tiểu Mạnh phu nhân mà giảng dạy, đã kiếm đủ cả tiền dưỡng lão của đời sau rồi.
Mẫu thân của một cô nương như vậy, làm sao có thể cái gì cũng không hiểu.
Người không hiểu chính là ngài đó.
Trong người lão ma ma có một lão ma ma Giáp vặn đi vặn lại mà gào thét, sau đó bị lão ma ma Ất một gậy đánh ngất.
Đổng phu nhân nói rất nghiêm túc, nói thật ra, bà ấy còn chưa từng dạy qua người khác, người bình thường bà ấy đều không dạy, chỉ là thấy Giang phu nhân hợp mắt.
"Trước lễ sau binh pháp... Cách tạo ra rắc rối... Bala bala..." Ban đầu Đổng phu nhân mới thành thân, tướng công Đổng thượng thư cho bà ấy một cuốn sách, tổng kết, dạy bà ấy, cách đối phó với lão nương, cả đời này của Đổng phu nhân chưa từng thuộc sách, chỉ có cuốn này là thuộc lòng, hôm nay bỗng nhiên dưới ánh mắt sùng bái của thông gia, bà ấy đọc cho thông gia nghe.
Truyền từ đời này sang đời khác.
Tần Lạc Hà vừa nghe vừa gật đầu, lòng nghĩ, người Kinh Thành đúng thật là lợi hại, không thể coi thường nữ tử Kinh Thành, ngoạ hổ tàng long, một chút chuyện mẹ chồng nàng dâu trong nội trạch, còn tạo ra được cả binh pháp, lợi hại lợi hại.
Không biết Đổng A nhi tức phụ tương lai có lợi hại không.
…
Trong viện, Đổng A dẫn Miên Miên, leo từ cái thang nhỏ ở hậu viện trèo lên tường, đang cùng nhau bẻ những cột băng trên mái nhà.
Đổng A cầm một đống khối băng chỉ lên bầu trời trong xanh trên đầu, hỏi Miên Miên: "Muội xem trong tay ta cầm một đám mây."
Miên Miên vừa hay ở góc nhìn xuống dưới, nhìn qua, quả nhiên, cục băng đó dưới ánh nắng chiếu vào, giống như đám mây trên bầu trời.
"Tẩu tử, muội cũng có." Nàng chọn một thanh băng gài dài chỉ vào tẩu tử nói: "Đây là một thanh kiếm, g.i.ế.c người vô hình, bởi vì g.i.ế.c xong sẽ tan chảy."
Đổng A vẻ mặt kinh ngạc, nhìn tiểu cô tử thật thông minh.
"Vậy ta giấu thuốc độc vào trong cục băng, bị người ta ăn vào, cũng tính là vô hình."
"Tẩu tử, hạ độc không cần dùng băng, nước cũng có thể, nước quá sạch hoặc canh mì nước yến sào gì đó càng tốt hơn một chút."
*
Giang phủ.
Tuệ Vân công chúa nhìn tiểu gia hoả chổng m.ô.n.g về phía mình mà không còn cách nào.
Cùng nàng ngủ nướng.
Kết quả vừa ngủ liền ngủ quá lâu.
Quả nhiên buổi tối ngủ không ngon, ban ngày ngủ bù.
Ngủ đến buổi trưa.
Hơi ngại ngùng một chút xíu.
Chẳng qua nghĩ đến chính mình là Công chúa, trong Phủ công chúa cũng như vậy.
Nhi tức phụ hẳn là cũng sẽ không để ý.
Chắc chắn sẽ không để ý.
Tính cách của Tiểu Tần quá tốt.
Kết quả bên này đang rối rắm, chuẩn bị rửa mặt rời giường ăn cơm, tìm tiểu gia hoả kể tiếp phần sau của câu chuyện.
Tuệ Vân công chúa chuẩn bị dùng đủ mọi cách dụ dỗ ép buộc, nhất định phải khiến Miên Miên kể phần sau của câu chuyện cho bà ấy nghe.
Kết quả hạ nhân nói, phu nhân dẫn tiểu thư ra ngoài rồi.
Tuệ Vân công chúa:...
Bữa trưa bà ấy ăn cùng với Tòng ca nhi.
Tuệ Vân công chúa nhìn vẻ mặt vui mừng tự đắc mặt liệt của Tòng ca nhi, bỗng nhiên lộ ra biểu cảm từ ái.
Ăn xong cơm.
Tuệ Vân công chúa kéo lấy Tòng ca nhi dịu dàng nói: "Cô nãi nãi kể cho cháu nghe một câu chuyện."
Tòng ca nhi ngạc nhiên nhìn Tuệ Vân công chúa.
Ngoan ngoãn gật đầu ngồi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong nha môn Giang Nhị đến làm việc.
Động đất ngày hôm qua không nghiêm trọng, chỉ lắc đổ những ngôi nhà vốn dĩ chất lượng kém, chỗ nào cũng là lỗ thủng, nhưng theo thống kê ngày hôm qua có bảy người chết.
Một người đang ở trong kỹ viện, thượng mã phong [1] .
[1]
[1] tình trạng đột quỵ xảy ra trong quá trình làm chuyện nam nữ
Hai người trúng phong hàn bệnh chết.
Ba người đang ẩu đả đánh nhau, hai người c.h.ế.t ngay tại chỗ, người thứ ba chờ một chút cũng chết.
Còn có một người c.h.ế.t khi đang sinh con.
Nguyên nhân c.h.ế.t không liên quan trực tiếp đến động đất.
Nhưng là có hơi xui xẻo, có một Quan xá bị sập.
Mặc dù người đều chạy ra ngoài, không sao cả, nhưng Quan xá sập rồi, luôn phải có quan ở mặt trên chịu trách nhiệm.
Vậy nên đã tìm đến tổng phụ trách Giang Nhị.
Giang thị lang ngày hôm qua ở trước mặt Hoàng thượng, đã thể hiện một lần rất tốt.
TBC
Không chỉ trung thành tận tâm mà, còn có năng lực làm việc mạnh mẽ.
Với một trận động đất, tiện miệng nói ra chính là có phương án bố trí, chi tiết tỉ mỉ, thiết thực.
Mặc dù cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là một trận động đất nhỏ.
Nhưng Giang Nhị lại coi như chuyện siêu cấp lớn mà xử lý.
Trước kia chuyện nhỏ như thuộc pháp quy pháp tắc tế tắc, hắn đã có thể khiến thu nhập bình quân của cả triều đình -200 lượng, số người trong biên chế Tể tướng -1, lần động đất này thật sự có chuyện, còn không biết hắn muốn giày vò thế nào.
Đầu tiên một trận động đất mà lại c.h.ế.t đến bảy người... Phải kiểm điểm sâu sắc.
Mỗi một người c.h.ế.t như thế nào đều phải phân tích cụ thể.
Chết nhiều nhất là ba người ẩu đả đánh nhau kia, này nói rõ trị an của Kinh Thành có vấn đề nghiêm trọng.
Phải nắm chặt, nghiêm ngặt, xử lý từ nghiêm, đến nặng.
Lãnh đạo bộ phận phụ trách trị an đã bị Giang Nhị gọi đến, nghiêm túc mắng một trận, sau đó phân phối một đống nhiệm vụ.
Lúc ban đầu lãnh đạo bộ phận trị an không vui, cảm thấy dù Giang Nhị ngươi là nhi tử của Công chúa, ngươi cũng phải làm việc theo quy định, ngươi có tư cách gì mà mắng ta, bắt ta làm việc, quan trường là có quy định của quan trường.
Cái gì mà tổng bộ quản lý động đất tạm thời?
Bỏ đi mắng thì bị mắng đi, sau này đừng bị ta bắt được.
Kết quả nghe đến phía sau, nghe Giang Nhị nói muốn tăng thêm biên chế, tăng số nhân viên tuần tra trị an dưới tay, biên chế triều đình không có nhiều như vậy?
Không có vấn đề, có thể sắp xếp nhân viên ngoài biên chế, không gọi là nha dịch, có thể gọi là thành quản, nhân viên quản lý cả toà thành.
Giang Trường Thiên rất thích nói chuyện cùng khuê nữ, từ miệng khuê nữ luôn thốt ra những từ ngữ khác nhau.
Nhưng Giang Trường Thiên đều sẽ ghi nhớ trong lòng, tự mình suy nghĩ, luôn cảm thấy một ngày nào đó chắc chắn có thể dùng được.
Lãnh đạo trị an chủ quản Hình bộ bị mắng đến mặt sau càng nghe càng thấy vui mừng.
Trong Kinh Thành biên chế là có hạn, nhưng đại gia tộc nhiều như vậy, con cháu gia tộc đông như kia, đều không có chỗ sắp xếp người, cũng không phải ai cũng có thể thi cử, theo như lời Giang Nhị nói, mở cái cửa này ra, chẳng phải lập tức sẽ tăng thêm rất nhiều cơ hội việc làm hay sao.
Tất nhiên này là do Giang Nhị nhắc đến, chắc chắn phải chia cho Giang Nhị một chén canh, mọi người cùng hưởng lợi ích, mới có thể làm chuyện lâu dài.
Vậy nên lãnh đạo Hình bộ bị mắng xong vui vẻ rời đi.
Tiếp đó người phụ trách Quan xá đổ sập bị gọi đến.
Quan xá này hư hỏng đã lâu, nói là được dùng để cưu mang người già yếu cô nhi quả phụ, thực tế đã lâu rồi không còn chức năng đó.
Nhưng Giang Nhị không chút cẩu thả, mắng người một trận, trực tiếp cách chức người đó, sau đó đề bạt một bộ phận quan viên đã đợi chức quan đợi tận mấy năm lên để làm việc.
Dù sao mỗi một bộ phận, có liên quan không liên quan, đều bị gọi đến.
Lễ bộ cũng bị gọi đến mắng một trận.
Người của Lễ bộ rất bối rối, động đất thì liên quan gì đến ta.
Giang Nhị nói lễ nghi của đất nước, loại chuyện động đất này, Lễ bộ nên thông báo trước, không thể thông báo trước, ít nhất sau sự việc cũng nên quan tâm... phải bày ra biển hiệu Hoàng thượng phát cháo gì đó…
Tóm lại Giang Nhị đang ở trong nha môn mắng người.