Mà Tuệ Vân công chúa cùng Tòng ca nhi đều trở nên yên lặng.
Tuệ Vân công chúa bỗng nhiên cảm thấy thân tôn nữ của mình lại đang dạy bà ấy làm người.
Tuệ Vân lão công chúa thiên chi kiêu tử, cảm thấy mặt hơi hơi nóng rát.
Tiểu gia hoả này nói gì vậy, tại sao cảm giác có đạo lý như vậy o (╥﹏╥) o.
Tòng ca nhi trầm tư, thuận tay lại chọn một miếng mứt quả mà Miên Miên thích.
Hắn biết nàng thích loại hơi chua ngọt, không phải loại ngọt hoàn toàn.
TBC
Miên Miên thành công dùng miếng mứt quả mới dụ miếng thịt quả dính răng ra.
Sau đó lại dính vào một cái răng khác.
Lúc này, đã có tuyệt chiêu mới.
Có thể ăn một ít đồ ăn vặt mặn, trung hòa lại, thịt bò khô, que cay gì đó.
Răng cũng phải cố gắng sử dụng rèn luyện, mới có thể càng thêm khỏe mạnh, để không không dùng, rất nhanh sẽ lung lay, có rất nhiều bệnh vặt mới.
Miên Miên tiếp tục ăn đồ ăn vặt mặn.
Tuệ Vân công chúa vẫn còn trong cơn chấn động của bài dạy dỗ.
Cuộc đời bà ấy gần như không có trắc trở, duy chỉ có một lần vì yêu mà không được, không thể ở cùng người mình yêu, thực ra này cũng rất bình thường.
Thế gian này, có ai có thể vừa khéo gả cho người mình yêu.
Người khác đều cố gắng sống tốt cuộc sống của mình, bà ấy lại vì một lần không như ý, liền dùng lần không như ý đó, mãi mãi trừng phạt chính mình.
Những năm này bà ấy u mê dại khờ, chẳng làm nên trò trống gì, ra sức tìm đường chết, mãi không thể vượt qua chính mình, giống như ngựa điên kia.
Hôm nay lại không hiểu sao bị dạy dỗ.
Tuệ Vân công chúa ánh mắt phức tạp nhìn tiểu gia hoả trước mặt, không nhịn được hỏi: "Sao cháu lại biết nhiều như vậy?"
Miên Miên cười nói: "Cha tặng cháu một trang trại ngựa, trang trại đó rất lớn, ngựa rất xinh đẹp, thỉnh thoảng cháu dưới bầu trời xanh trên bãi cỏ, nhìn ngựa cũng có thể nhìn cả một ngày. Đợi ngày nào bà bà không có việc gì, cháu đưa bà đi chơi, bà bà chúng ta có thể cùng nhau ngao du giang hồ, còn có thể lập một nhóm, gọi là tổ hợp Hắc Toàn Phong bà bà dẫn Quyền tôn nữ Miên Miên siêu cấp vô địch đáng yêu."
Tuệ Vân công chúa: Khụ khụ khụ.
Tòng ca nhi:....
Tuệ Vân công chúa cảm thấy nếu bà ấy dẫn tôn nữ đi ngao du giang hồ, có thể sẽ ngay lập tức bị nhi tử phát lệnh truy nã.
Sức lực kia của nhi tức phụ…
"Đừng nói lung tung, cháu có phải lại muốn bị a nương cháu đánh rồi không."
Miên Miên tươi cười nịnh nọt.
"Này không phải nói với bà bà sao, yên tâm cháu sẽ không nói với cha nương, bà bà muốn dẫn cháu đi ngao du giang hồ."
Tuệ Vân công chúa:... Ta không phải, ta không có.
Không biết tại vì sao, nghĩ đến ánh mắt kia của nhi tử, sức lực kia của nhi tức phụ.
Tuệ Vân công chúa âm thầm có hơi sợ sệt.
Bà ấy chỉ muốn thách thức điểm yếu của chính mình, chứ không phải là tuổi thọ.
"Bà bà, bà xem chúng ta hôm nay trải qua động đất, lại may mắn sống sót, có phải cảm thấy sống sót sau tai nạn, mạng tốt hay không, lần sau bà lại thấy không vui, nghĩ đến hôm nay, cuộc sống về sau đều là không dựng nhặt được, đều là ông trời ban tặng, liệu có vui lên một chút hay không."
Miên Miên nói.
Nàng ở chỗ này thấy rất vui vẻ, cũng rất trân trọng, bởi vì mỗi một ngày sống, có thể đều là ông trời ban tặng.
*
Tuệ Vân công chúa lúc trước chỉ đại khái lướt qua nhìn qua nơi ở của nhi tử.
Lần này mơ mơ hồ hồ bị tôn nữ gọi tới.
Động đất, không thể chạy đi chạy về.
Dáng vẻ như thể muốn qua đêm.
Thực ra Tuệ Vân vẫn cảm thấy hơi không tự nhiên.
Bà ấy sống ở Phủ công chúa cũng không nhiều.
Càng nhiều là sống ở trong Thái A Tự.
Này đột nhiên đến nhà nhi tử, nhà nhi tử lại nhỏ như vậy, chật chội như vậy, bà ấy ở đâu chỗ nào, nghĩ thôi đã cảm thấy lúng túng.
Quan trọng nhất chính là, cho dù đã nhận lại thân tử, cũng chưa chung sống nhiều.
Cảm thấy chính mình cũng chẳng giúp đỡ được gì.
Quyền lực địa vị, cũng chẳng thể cung cấp gì.
Nên thế nào vẫn như thế đấy.
Đại tôn tử và cháu rể quay đầu đã xuất chinh chiến đấu.
Một chút ưu đãi cũng không có.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tuệ Vân công chúa gần đây thực ra thấy hơi thất bại.
Cảm thấy chính mình rất thất bại.
Cả đời u mê hồ đồ.
Quá hồ đồ.
Quay về Giang phủ, lại không ngờ tới thế mà chuẩn bị phòng ngủ cho bà ấy.
Tuệ Vân công chúa nhìn gian phòng rộng lớn, cách bày biện bên trong thế mà gần giống như phòng ngủ của bà ấy ở Thái A Tự.
Có một chiếc giường rất lớn, không phải kiểu giường bạt bộ [1] , mà là kiểu cao một tầng, sờ tay lên sẽ ấm áp.
[1]
[1] giường có khung, giống như một ngôi nhà nhỏ độc lập
Miên Miên nói: "Cái này khác với cái đun nước kia của bà bà, cái này gọi là giường đất, bên trong có thể đốt lửa, có thể nướng khoai lang, nếu muốn đun nước thì chúng ta không có đủ nhiều nhân công và vật liệu, nhưng nếu là giường lò, nấu cơm đun nước, chỗ này sẽ nóng lên, là hơi nóng dư lại qua tới, bà bà sẽ không bị nướng chín."
Trên giường đất trước tiên trải một lớp chiếu cói dày, phía trên lại trải đệm, vỏ đệm màu vải gai vốn có.
Giường đất rất lớn, vài người nằm lăn qua lăn lại đều được.
Nếu không ngủ còn còn có thể đặt một bàn nhỏ, có thể ngồi ở bên trên ăn uống.
Đặt một bình hoa lên cũng rất đẹp.
Trong phòng có một mặt tủ sách, để rất nhiều sách.
Sau đó trên tường có roi, có đao kiếm.
Ngoài giường đất ra, còn có sofa gỗ nguyên khối.
Tóm lại chính là được làm giống kiểu phòng đắt nhất ở Kinh Châu.
Phòng xép, có phòng ngủ, phòng khách, còn có phòng vệ sinh.
Rất đầy đủ.
Bước vào là có dép lê, còn có áo choàng tắm, xà phòng thơm các loại.
Tập trung những thứ mà những năm nay Miên Miên vì cuộc sống thoải mái, cho nên đã sáng tạo ra.
Chủ yếu chính là thuận tiện thoải mái.
Thực ra không có gì hoa lệ.
Chịu hạn chế bởi tầm nhìn và xuất thân giai cấp.
Nhưng dù sao cũng có lợi thế thời đại.
Tuệ Vân công chúa chỉ cảm thấy không có gì không thoả đáng, chỗ nào cũng chu đáo, thậm chí đến cả y phục áo choàng giày dép mới đều đã chuẩn bị cho bà ấy.
Ban đầu còn cảm thấy có khoảng cách, nhưng bây giờ ánh mắt lập tức đỏ hoe.
Ruột thịt chính là ruột thịt, không giống nhau.
Bà ấy cho dù không làm nổi một việc cho hắn, nhưng hắn vẫn nhớ tới bà ấy, cho bà ấy có thể không phải là thứ quý giá nhất, nhưng là thứ thoải mái nhất.
Nơi nơi thoả đáng, nơi nơi chu đáo.
Giống như bà ấy thích đi chân trần, sàn nhà còn trải thảm.
Thời gian cũng không dài, nhi tư nhi tức phụ cũng không nói cái gì, nhưng những thứ này đều đã chuẩn bị xong.
Thậm chí còn có chén chuyên để bà ấy uống trà, thứ để đánh răng, khăn mặt gì đó, bên trên còn thêu hoa văn đám mây.
Rõ ràng là chuẩn bị riêng cho bà ấy.
Nơi vệ sinh cũng cực kỳ tốt, thậm chí còn tốt hơn chỗ ở của bà ấy một chút.
Gương trong suốt, thùng vệ sinh trắng tinh, còn có một cái thùng tắm siêu lớn.
Thậm chí còn để một gói hoa khô, lúc tắm có thể rải vào.
Trong phòng có một chậu hoa cúc, màu vàng, nở rất rực rỡ, rất có sức sống.
Tuệ Vân công chúa nhìn qua, không có chỗ nào không hài lòng.
Rất vui vẻ.
Miên Miên ở một bên liến thoắng nói: "Đây là a nương chuẩn bị, đây là cha bảo người chuẩn bị..."
Nói xong khiến Tuệ Vân công chúa thấy cảm động tột đỉnh.
Tòng ca nhi nhìn căn phòng này, vốn dĩ muốn nói chỗ ở của hắn cũng như thế này, chẳng qua nhìn dáng vẻ rất vui vẻ của cô bà, bỏ đi, ngậm miệng, cũng là một biểu hiện của trí thông minh cảm xúc cao.
Chẳng qua Tần cô cô đúng thật là người rất tỉ mỉ chu đáo.
Kích cỡ vải vóc y phục của hắn đều rất tốt, đều vừa hay là kiểu hắn thích.
Thực ra ăn mặc ở đi lại, ăn ngon, mặc thoải mái, ở rộng rãi nhàn hạ, ra ngoài không vất vả, cơ bản đã là đầy đủ rồi.
Cuộc sống cơ bản chính là những thứ này.
Nhưng có thể thoả đáng thỏa mãn, cũng không dễ dàng.