Huyết Tẩy Ma Cà Rồng

Chương 16



Thứ Bảy vừa rồi, mọi căng thẳng liên quan tới bọn con gái của Sơn Nam được thanh tẩy thông qua việc tập trung phác thảo ý tưởng cho trang trí lớp học. 

Có một chút hồi hộp khi cậu click chuột vào nút ‘gửi’ tới địa chỉ email của lớp trưởng Vũ Quang Đức và cc cho hội con trai của lớp 11D. 

Cuối giờ học buổi đầu tuần, Lớp trưởng Quang Đức tới phản hồi trực tiếp tới Sơn Nam. 

“Uầy, ý tưởng trang trí lớp cho ngày Phụ nữ Việt Nam của ông thật sự đỉnh đấy Sơn Nam. Nhưng mà tôi thấy hơi cầu kỳ với nhiều chi tiết thủ công quá. Anh em mình liệu có làm kịp trong một tháng không nhỉ?”

Quang Đức tỏ vẻ băn khoăn khi xem lại lịch trên điện thoại. 

“Oh, chỉ còn ba tuần nữa thôi ấy, vì phải trang trí lớp trước sự kiện một tuần. Tức là vào ngày 13/10 thì phải tập hợp đủ các chi tiết để ghép vào là xong.”

“Tôi nghĩ là tôi làm được, chỉ cần các ông mỗi người phụ một chút thôi.”

Sơn Nam rất tự tin vào khả năng trang trí của mình. Với cậu thì làm đồ thủ công như là một trò chơi.

“Cần mua đồ gì thì ông cứ bảo Nhật Vương chi tiền nhé, nhớ xin hoá đơn về đưa lại cho ông Văn Dư bí thư.”

Quang Đức cho Sơn Nam xem một con số trên file excel rồi cười toe. 

“May nhờ có hai ông Nhật Vương và Sơn Nam mà quỹ sinh lời khủng khiếp.Tha hồ chọn được nguyên liệu tốt nhất mà anh em không phải đóng góp thêm.”

“He he, Sơn Nam mà nhận kèo Boxing với Hồ Thu là lớp mình có khi còn đủ tiền đi ăn Haidilao luôn ấy.”

Không hiểu sao, chuyện Hồ Thu gạ đấu Boxing với Sơn Nam đã đến tai Nhật Vương dù Sơn Nam không dám hé môi về chuyện này với ai cả. 

Nhật Vương nhìn thấy Xuyến Chi là co giò chạy thẳng rồi. Vậy có lẽ chính Hồ Thu đã kể lại với Nhật Vương.

“Haizzz, bọn tao đâu có cùng hạng cân!”

Sơn Nam lại thở dài. 

Mập

Một nỗi băn khoăn, một phỏng đoán thoáng hiện lên như một cánh bướm nhẹ nhàng, khuấy động các cảm xúc chưa rõ ràng trong trái tim cậu. Và cảm xúc chưa được gọi tên này không lấy gì làm dễ chịu.

“Dương Sơn Nam, lớp 11D?”

Giọng con gái rất thanh thoát và du dương như hát nhưng đầy sự uy quyền vang lên từ phía cửa lớp làm bọn con trai lạnh hết cả sống lưng.

Bốn thằng con trai lớn tồng ngồng bỗng nhiên đờ người ra như những chú nai con đứng trước bầy sư tử cái.

“Bọn Femme Fatale. Chết mày rồi, Nam Núi!”

Mặt Nhật Vương tái mét. Nếu mà có thể nhìn thấy ‘hệ thống‘ của Nhật Vương thì thanh chỉ số sợ gái của cậu hẳn đã vọt lên mức cao nhất. 

Đến người bình thường, thậm chí có vẻ hơi hám gái như lớp trưởng Quang Đức cũng bộc lộ sự sợ hãi không lẫn vào đâu được. Bí Thư lớp Văn Dư vốn chẳng bao giờ lên tiếng, nay thì đến thở cũng không dám thở mạnh. 

Từ cửa lớp 11D, ba cô gái có vóc dáng cao, thanh mảnh và vô cùng xinh đẹp đang tiến lại gần Sơn Nam với những bước chân uyển chuyển, quyến rũ như thể lớp học là sàn catwalk. Cách xếp vị trí của họ chuẩn chỉ y chang những cuộc thi nhan sắc với người nổi bật nhất luôn đứng ở giữa.

Nhìn tổng thể, từ họ toát lên khí chất vừa tự tin vừa ngọt ngào giống những người mẫu của Victoria’s Secret. Nhưng đồng thời họ cũng mang thần thái ma mị và c.h.ế.t chóc của nhóm nhạc nữ Exit Eden.

“Chán thật, sao cậu không đẹp trai chút nào hết vậy hở Sơn Nam?”

Cô gái nổi bật nhất, Nguyễn Kim Ngọc, hất mái tóc nâu đỏ được uốn xoăn nhẹ cẩn thận của mình rồi cất giọng nói ngân nga khi nhìn sát tận mặt Sơn Nam. 

Kim Ngọc đi giày búp bê đế bằng nhưng cô ả không thấp hơn Sơn Nam là bao. Bởi đôi chân dài miên man, váy đồng phục nữ sinh trường Harmony của Kim Ngọc trở nên ngắn cũn cỡn. 

“Nhưng cậu ấy cao mà, da dẻ mịn màng và cũng có nét duyên nữa.”

Hai cô gái thấp hơn Kim Ngọc một chút, nhìn giống nhau y chang, gần như đồng thanh lên tiếng. Hai cô ả chỉ khác nhau ở bộ tóc màu pastel, một người nhuộm tóc màu hồng, trong khi tóc người còn lại có màu xanh da trời. 

Đây hẳn là cặp sinh đôi nổi tiếng An Nhi và Yên Nhi. Sơn Nam vẫn chưa rõ ai là An Nhi, ai là Yên Nhi. 

“Nếu chị thích, bọn em sẽ nâng cấp ngoại hình cho cậu ấy.”

“Thôi, như thế này là cũng tàm tạm rồi.”

Kim Ngọc tặc lưỡi. Cô ả chiếu tia nhìn nguy hiểm của loài thú săn mồi vào Sơn Nam.

“Chúng ta đi nào!”

Kim Ngọc kéo cà vạt của Sơn Nam và lôi cậu đi theo như nô lệ. An Nhi và Yên Nhi mỉm cười tà ác, tháp tùng đằng sau.

“Uôi. Ước gì tôi là ông Nam Núi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Phải tôi là tôi mang hẳn dây xích đi cho các bạn ý tròng vào cổ.”

“Tôi thì sẵn sàng bò theo các nàng luôn ấy”

Có tiếng cảm thán của một vài nam sinh vẫn còn trong lớp 11D lúc này. 

(Đám dại gái.)

Sơn Nam không nghĩ rằng đây là may mắn. Cậu không phải mẫu người ưa thích sự bạo hành.

“Đi…Đi đâu cơ?”

Sơn Nam lúng túng hỏi Kim Ngọc. 

“Ra căng tin!”

“Tại sao?”

“Thì đến giờ ăn trưa rồi còn gì?”

“Nhưng tại sao tôi phải đi với các bà nhỉ?”

Không gian bỗng im lặng như tờ. Người hay nói như Nhật Vương cũng im re. Có thể nghe thấy rõ cả tiếng muỗi vo ve bay qua luôn. 

“Cậu bốc thăm trúng tên ba đứa bọn tôi trong sự kiện ‘Chăm sóc các bạn gái nhân dịp ngày Phụ nữ Việt Nam’ đấy, nhớ không, Sơn Nam?

Kim Ngọc kéo cà vạt của Sơn Nam mạnh hơn. Khiến cậu phải ho lên vài tiếng vì bị chẹn họng. 

“Cho nên cậu có nghĩa vụ phải chăm sóc bọn tôi các bữa sáng và bữa trưa kể từ bây giờ…”

“Tôi từ chối nha. Không có luật nào yêu cầu bắt buộc tham gia sự kiện hết.”

“Láo thật đấy, Sơn Nam. Ở trường này, chưa có ai dám từ chối bọn tôi cả. Đã thế bọn tôi càng phải phạt cậu. Đi thôi!”

Sơn Nam bất lực đi theo hội Femme Fatale. Cậu không biết số phận mình sẽ ra sao. 

“Khoan đã.”

Khi cả đám đã ra đến căng tin, lớp trưởng Vũ Quang Đức mới lấy hết sự can đảm để ngăn cản hội Femme Fatale lại. Với vai trò lớp trưởng. Quang Đức thấy mình có trách nhiệm phải bảo vệ Sơn Nam. 

“Còn 1 tuần nữa mới bắt đầu sự kiện ‘Chăm sóc các bạn gái nhân dịp ngày Phụ nữ Việt Nam’ 20/10. Mà các cậu đang phá luật của sự kiện đấy. Chúng tớ phải chăm sóc các bạn gái theo thời gian chỉ định để tránh trùng lặp và tranh cãi.”

“Hê. Cho tớ hỏi thế mục đích của sự kiện ‘Chăm sóc các bạn gái’ này là gì?”

“Để tôn vinh và tri ân phụ nữ Việt Nam vì những đóng góp cho xây dựng gia đình, xã hội và đất nước.”

Quang Đức trả lời Kim Ngọc một cách hùng hồn và đầy tự tin. 

“Và các cậu tôn vinh với tri ân phụ nữ bằng cách ép chúng tớ – những cô gái trẻ trung, ngây thơ phải tuân theo sự sắp xếp của các cậu, một đám đàn ông gia trưởng của chế độ phụ hệ à?”

Kim Ngọc nhấn mạnh từng câu từng chữ. Dường như cô ả sử dụng cả kỹ thuật vibrato trong cả giọng nói của mình để làm nó có sức hút hơn. 

“Các cậu cho phép mình có quyền bốc thăm lựa chọn bọn tớ như thể bọn tớ là gia súc. Các cậu cướp đi cái quyền được tự do lựa chọn của bọn tớ. Đúng vào cái ngày tôn vinh và tri ân phụ nữ. Thật mỉa mai hết sức. Bình đẳng giới ở đâu? Ở đâu? Hả?”

Lớp trưởng Quang Đức điếng người vì những câu hỏi quá sắc sảo của Kim Ngọc. Cậu không thể trả lời bất cứ câu nào. Lập luận của Kim Ngọc đã bẻ gãy ý chí của Quang Đức. 

Bài diễn thuyết đanh thép, có lý, dồn ép người ta đến cùng của Kim Ngọc khiến toàn bộ học sinh cả nam lẫn nữ trong căng tin vỗ tay rào rào. 

An Nhi và Yên Nhi đưa mắt nhìn xung quanh, rồi họ bỗng hô vang thành nhịp điệu:

“Kim Ngọc! Kim Ngọc! Kim Ngọc!”

Và thế là cả căng tin cùng hô vang tên của Kim Ngọc theo nhịp của cặp song sinh liên tục suốt năm phút.

Kim Ngọc mỉm cười trong chiến thắng. Khuôn mặt bừng lên vẻ rạng rỡ như thể cô ả vừa được trao vương miện Miss World.

Cô ả đưa đôi bàn tay lên đôi môi đỏ mọng, rồi gửi ngàn nụ hôn gió khiến cho cả đám học sinh thi nhau bắt lấy những nụ hôn không có thật trong không khí. 

Và thái độ Kim Ngọc thay đổi siêu nhanh. Mới phút trước cô ả đang thể hiện sự yêu kiều, cao quý của một nữ hoàng nhan sắc, mà ngay sau đó cô ả đã biến thành mụ phù thuỷ thô lỗ quát nạt Quang Đức. 

“Bây giờ, cậu tránh ra ngay để bọn tớ đi ăn trưa! Mauuuu!”

Quang Đức chạy thẳng. Chẳng biết sau này cậu có bị bệnh sợ gái giống Nhật Vương không. 

Thế là giờ đây, chẳng ai còn dám ra cản trở Kim Ngọc và cặp song sinh An Nhi, Yên Nhi trong việc ‘trừng phạt’ Sơn Nam nữa.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com