Hôn Nhân Tra Nữ

Chương 9



Linh đẩy tập giấy về phía anh. Tùng cầm lấy. Đó là một bản "Đề nghị chuyển nhượng cổ phần" và "Đề nghị ủy quyền quản lý tài sản". Nội dung... quả nhiên không ngoài dự đoán. Linh yêu cầu Tùng chuyển nhượng một phần đáng kể cổ phiếu công ty cho cô đứng tên, hoặc ủy quyền toàn bộ việc quản lý tài sản chung cho cô.

- Em muốn làm gì đây?

Tùng hỏi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.

- Em muốn đảm bảo tương lai cho em. Anh biết đấy, vợ chồng là cùng nhau gây dựng mà. Em muốn có một phần chính thức trong tài sản của chúng ta.

Linh nói, giọng điệu cứng rắn.

- Em nghĩ ký cái này là đảm bảo tương lai sao?

Tùng mỉm cười lạnh lẽo.

- Tài sản này là do một tay anh gây dựng. Anh không thể dễ dàng chuyển giao quyền kiểm soát cho người khác quản lý được. Dù đó có là em đi nữa.

- Em là vợ anh mà! Anh không tin em sao?

Linh nhíu mày, vẻ mặt khó chịu.

- Tin? Sau tất cả những gì đã xảy ra?

Tùng lặp lại, ánh mắt như xoáy vào cô. Linh thoáng giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Carrot Và Tịch Dương

- Em không hiểu anh đang nói gì. Nếu anh không muốn chuyển nhượng, vậy thì... anh lập một quỹ chung đi. Với một khoản tiền lớn, để em có thể tự do sử dụng khi cần thiết. Có luật sư giám sát cũng được.

Anh đưa ra một giải pháp có kiểm soát, khác xa với mong muốn "hốt trọn" của Linh.

Linh bĩu môi.

- Lập quỹ chung phức tạp lắm. Em chỉ muốn đơn giản thôi. Chuyển tiền mặt cho em đi. Hoặc đứng tên tài sản.

- Đơn giản? Em nghĩ đơn giản thế à?

Tùng đứng dậy, bước đến bên cửa sổ, nhìn ra khung cảnh thành phố bên dưới.

- Nghe này Linh. Anh biết em cần tiền. Nhưng không phải bằng cách này. Anh không thể cho phép em tùy tiện định đoạt mồ hôi nước mắt của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

- Anh lại nói thế!

Giọng Linh cao lên.

- Anh không yêu em! Anh chỉ yêu tiền!

- Em mới là người chỉ yêu tiền!

Tùng quay lại, nhìn thẳng vào mắt cô, không còn che giấu sự thất vọng và căm ghét.

- Anh đã thấy tất cả rồi. Những tin nhắn của em, những cuộc gọi của em, những màn kịch của em... tất cả chỉ vì khoản nợ của cô ta. Em kết hôn với anh, diễn vở kịch hạnh phúc, chỉ để moi tiền. Đúng không?

Khuôn mặt Linh trắng bệch. Cô ta biết rồi! Hắn ta biết tất cả rồi!

- Anh... anh nói bậy gì thế?! Em không hiểu!

Cô cố gắng chối cãi yếu ớt.

- Không hiểu? Vậy sao em lại đòi chuyển nhượng tài sản, đòi tiền mặt? Sao em lại bịa ra chuyện gia đình khó khăn, bạn bè bị dọa giết? Tất cả chỉ để có tiền cho cô ta!

Tùng bước lại gần, ánh mắt sắc lạnh khiến Linh lùi lại một bước.

- Anh... anh theo dõi em sao?!

- Nếu không theo dõi, làm sao anh thấy được bộ mặt thật của em? Anh đã sống trong dối trá đủ lâu rồi, Linh ạ.

Tùng nói, giọng trầm hẳn xuống, mang theo nỗi đau và sự phẫn nộ tột độ.

Biết không thể chối cãi được nữa, Linh đột ngột thay đổi chiến thuật.

- Được! Nếu anh đã biết! Vậy thì chúng ta ly hôn đi!

Cô nói, giọng cao vút, pha lẫn sự tức giận và thách thức.

- Tôi không muốn sống với một người chồng lúc nào cũng đa nghi, tính toán như anh! Chúng ta không hợp nhau!

- Ly hôn? Được thôi.

Tùng đáp ngay lập tức, khiến Linh hơi bất ngờ.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com