Hoàng Tử Phi Chỉ Nói Hai Lần Thôi

Chương 7



7.

Bên người có nha hoàn khuyên ta:



"Chủ tử nên nhân lúc hiện tại trong tay còn có Kỳ Lân Vệ mà tranh thủ lôi kéo điện hạ, sớm ngày sinh hạ tiểu hoàng tôn mới là thượng sách. Điện hạ vốn đã coi trọng Quách di nương hơn, nếu để Quách di nương sinh được tiểu hoàng tôn trước, e rằng ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng phải bảo hộ nàng ta. Đến lúc đó, chủ tử còn chỗ dung thân hay không cũng khó nói."

 

Nha đầu nhỏ tuổi như thế mà đã có chí tiến thủ, khiến ta tự cảm thấy hổ thẹn. Lục hoàng tử mắng ta hai mặt ba đao, nhưng hắn không biết, cái phủ này không có ta, ắt sẽ tan rã.

 

Muốn nói đến hai mặt ba đao, phải nói đến Thành vương phi.

 

Ả ta trước mặt ta thì tâm sự thân thiết, sau lưng lại âm thầm gặp gỡ Quách Vân Tri.

 

Ta hỏi nha hoàn của Quách Vân Tri: "Thành vương phi nói gì với  di nương các ngươi?"

 

Nha đầu từng vênh váo kia nay đã cúi đầu lí nhí: "Không… không nói gì nhiều…"

"Không sao, cứ kể cho ta nghe, ta không nói lại với di nương các ngươi đâu."

 

Đến lần hỏi thứ hai, nha đầu mặt tái mét, lập tức như trút đậu mà kể:



"Thành vương phi nói Thái tử phi lòng dạ hẹp hòi, bản thân không sinh được nhi tử, cũng không để nữ nhân khác trong Đông cung sinh con. Còn nói di nương chúng thần được Lục điện hạ sủng ái, chỉ cần mang thai tiểu hoàng tôn, không những có thể đè ép Người một đầu, mà còn đè được Thái tử phi một đầu."

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

"Di nương các ngươi m.ô.n.g to thật đấy, ai nàng cũng muốn đè một đầu."

 

Nha hoàn gượng cười: "… Còn nói di nương chúng thần thiên sinh phượng mệnh, phúc khí nằm ở hậu vận."

 

Mỗi ngày đều tự luyến, tự cho mình là thần toán vậy.

 

"Thành vương phi còn tặng di nương chúng thần một chuỗi Phật châu cầu con, dặn nàng đừng tùy tiện mang ra ngoài. Di nương rất thích, lập tức đeo ngay."

 

Chuỗi Phật châu cầu con đó, ta nghĩ cách lén lấy về xem qua một lượt, không phát hiện vấn đề gì. Nhưng chồn chúc Tết gà, ắt không có ý tốt.

 

Ta đã thay chuỗi Phật châu ấy.

 

Trong quãng thời gian bận rộn của một hoàng tử phi như ta, tiễn sinh nhật Thành vương phi xong, lại đón thọ lễ bảy mươi tuổi của lão phu nhân  Quách gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Quách Lão phu nhân này là tổ mẫu của Hoàng hậu nương nương, là tằng tổ mẫu của Thái tử phi và Quách Vân Tri.

 

Hoàng hậu nương nương truyền lời, lần này đi chúc thọ, mang theo Quách Vân Tri, dù sao nàng cũng là nữ nhi nhà họ Quách.

 

Quốc công phủ  Quách gia  có được một vị hoàng hậu, một vị Thái tử phi, quả là dầu sôi lửa đỏ. Ngày đại thọ, quyền quý tụ hội, náo nhiệt vô cùng, đến cả Thái tử phi ít khi xuất cung cũng phải đến.

 

"Muốn hưởng chút phúc khí của lão tổ tông." Thái tử phi ngồi bên cạnh Quách lão phu nhân, nở nụ cười nhưng mang theo vị đắng.

 

Nàng thành hôn với Thái tử ba năm, từng mang thai hai lần, dù cố sức dưỡng thai vẫn không thể giữ được đến lúc sinh nở. Sau đó thân thể bị tổn hại, việc con cái lại càng thêm khó khăn.

 

Trong Đông cung, ngoài Thái tử phi ra còn có bảy tám thị thiếp, nhưng bao năm nay chẳng có ai đơm hoa kết quả. Tin đồn về việc Thái tử phi lòng dạ hẹp hòi cũng dần truyền ra.

 

"Đường tỷ thật là hiếu thắng." Quách Vân Tri cố ý thị uy trước mặt ta, vì trong phòng không có người ngoài, liền thân mật ngồi vào lòng Quách lão phu nhân, giọng điệu thân thiết:



"Con cái từ ai sinh ra cũng không quan trọng, quan trọng là đều gọi đường tỷ một tiếng mẫu thân. Đường tỷ cần gì phải ra tay như thế?"

 

Thật đúng là một con ngốc.

 

Ta đỡ trán, nàng với Lục hoàng tử quả là một đôi trời sinh.

 

May là đang ở trong Quách gia.

 

Thái tử phi đại nộ: “Quách Vân Tri, ngươi thật là hỗn xược!"

 

Quách Vân Tri bĩu môi:

 

"Thần thiếp cũng là vì tốt cho đường tỷ nên mới nói thêm đôi câu, nếu người không thích nghe thì thần thiếp không nói nữa."

 

Thái tử phi vốn đã chịu nhiều áp lực vì không có con, giờ bị Quách Vân Tri châm chọc trước mặt bao người, tức đến nỗi n.g.ự.c phập phồng dữ dội.

 

Tính nàng hiền hòa, lại nể mặt thọ lễ của Quách lão phu nhân, cố nhịn không phát tác với Quách Vân Tri.

 

"Bắt lại, tát miệng!" Một giọng nói lạnh lùng uy nghiêm vang lên từ nội thất.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com