Hoàng Hậu Là Của Trẫm

Chương 7: Nhã Đình ra tay.



Giang Lục Nam nghe thấy vậy thì ngỡ ngàng, không ngờ rằng thê tử lại phải chịu sự ấm ức này liền nhanh chóng đỡ lấy thê tử ôm bà vào lòng an ủi.

Giang Nhã Thanh đệ đệ của nàng cũng tức giận lo lắng liền nói :

" Tỷ tỷ, tỷ bị như vậy sao không cho người báo với đệ chứ ?, Giang Uyển Hoa ngươi dám hại tỷ tỷ của ta hay sao ?, ta biết ngay mà nữ nhi do tiện nhân sinh ra làm sao tốt được chứ ?".

Nhã Đình gật đầu mỉm cười, đệ đệ nàng cũng ác chiến thật, chửi quá thâm hiểm khiến cho hai người họ không ngóc đầu lên nổi.

Nhã Đình thấy vậy liền sướt mướt nói tiếp :

"Phụ thân, mẫu thân là vì yêu người cho nên bao nhiêu lâu nay ấm ức mà không chịu nói ra, để cho bọn họ hà hiếp.

Lý ma ma buông lời bất kính với nữ nhi, nói nữ nhi hống hách ngang ngược, bất phân đạo lý, người nói xem nếu lời này truyền ra ngoài thì nữ nhi còn dám gặp ai, tứ hoàng tử có chịu lấy con hay không ?".

Giang Lục Nam lúc này vô cùng tức giận nói :

"Tiện nô, đáng chết, đánh chết bà ta cho ta, Trấn Bắc Hầu phủ ta không có loại hạ nhân như vậy , mang Mai di nương cùng nhị tiểu thư nhốt lại, hình phạt tăng gấp đôi ".

Lão phu nhân lúc này đã vô cùng tức giận rồi, bà ta liền nói :

"Ta xem ai dám, con giỏi lắm lại vì thê tử mà chống đối với ta, con có biết khi xưa ta nuôi con vất vả lắm không, lão gia ông không sống dậy mà nhìn xem nhi tử của chúng ta đối xử với lão bà bà như ta thế này này ".

Nhã Đình mỉa mai trong lòng, lại cái vở kịch cũ, sao không giả vờ ngất đi cho dễ nói chuyện chứ.

Nàng quay sang thấy phụ thân và mẫu thân đang bối rối, chiêu này của bà ta lầm nào cũng hiệu quả, nhưng lần này nàng sẽ cho bà ta thấy quả đắng là như thế nào, không thể mẫu thân cứ bị hiếp đáp mãi được.

Nàng đi lên từ từ nói :

"Lão tổ mẫu người làm như thế này không phải là nói với thiên hạ phụ thân bất kính với người hay sao, nếu truyền đến tai hoàng thượng chắc chắn phụ thân sẽ bị giáng chức, nhất phẩm phu nhân của người cũng không còn.

Từ trước đến nay Lục quốc coi trọng hiếu đạo người làm như vậy khác nào đẩy phụ thân lên đầu ngọn sóng ".

Lão thái bà nghe thấy thế liền im bặt, chuyện liên quan đến tiền đồ của nhi tử bà ta không thể đánh đổi.

Tuy nhiên bà ta vẫn nói tiếp :

"Được là ngươi giỏi, nhưng ta không đồng ý việc xử phạt Mai nương cùng nhị nha đầu, làm thế không phải vứt hết mặt mũi chúng hay sao, nếu phạt thì Hoa Diệp Nương cũng phải phạt cùng, nàng ta là đương gia chủ mẫu mà không quản được nên phạt ".

Nhã Đình bật cười :

"Tổ mẫu người nói thật hay, Mai nương và nhị muội một người là thiếp, một người là thứ nữ mà người cũng so sánh với mẫu thân ư, không sợ bọn họ tổn thọ à, lại còn mặt mũi nữa chứ, phụ thân đã phạt thì cứ phạt đi ".

Lão thái bà thấy mọi chuyện không đúng ý mình, nhìn sang thấy nhi tử có vẻ như đồng ý, nếu chuyện hôm nay truyền đi không phải bà ta sẽ mất thực quyền, hạ nhân sẽ cười sao.

Không được, lần này bà ta dù cách nào cũng phải thắng, bà ta liền đứng dậy tức giận chỉ tay rồi giả vờ ngất đi.

Trấn Bắc Hầu thấy vậy lo lắng vội chạy đến đỡ bà ta giọng lo lắng gọi :

"Mẫu thân, mẫu thân người tỉnh dậy đi, nhi tử sẽ nghe người ".

Nhã Đình nhìn dáng vẻ thất vọng của mẫu thân thì mỉm cười, nàng liền nhanh chóng tới gần trong lúc không ai chú ý liền dùng một lực lớn bẹo bà ta một cái.

Lão phu nhân bị đau liền hét lên bật dậy phản xạ vô cùng nhanh, Nhã Đình lúc này đã nhanh chóng lùi ra nói :

"May quá tổ mẫu chỉ ngất tạm thời thôi, có lẽ mới từ xa trở về chưa kịp nghỉ ngơi nên mới vậy ".

Ánh mắt lão phu nhân nhìn nàng như ăn tươi nuốt sống, bà liền quay sang nhi tử nói :

"Chuyện con vừa hứa với ta con phải làm được ?".

Hai mẫu tử Giang Uyển Hoa đang vô cùng hí hửng, hai người biết mà chắc chắn lão phu nhân sẽ thắng, Trấn Bắc Hầu kính trọng lão phu nhân như vậy trước sau sẽ thỏa hiệp thôi.

Trấn Bắc Hầu không còn cách nào khác đang định nói thì Nhã Đình liền chen vào :

"Không được, nữ nhi không đồng ý, nhị muội rắp tâm hãm hại con làm sao dễ dàng bỏ qua như vậy được chứ, như thế sau này con còn mặt mũi nào nhìn hạ nhân, mẫu thân sau này sẽ làm đương gia chủ mẫu kiểu gì ?".

Giang Lục Nam lưỡng lự nói :

"Cái này, cái này ".

Lúc này Giang Nhã Thanh cũng chen vào :

"Phụ thân, tuy nhi tử không tham gia vào ngoại viện nhưng tỷ tỷ nói đúng, người không thể thỏa hiệp ".

Lão thái bà thấy tình hình như vậy lại gào lên khóc lóc nói :

"Lục Nam, mẫu thân nuôi con vất vả bao nhiêu, bây giờ ngay cả lời của mẫu thân con cũng không nghe hay sao ?".

Trấn Bắc Hầu kẹt giữa một người là mẫu thân một người là thê tử không biết phải làm sao, ông cảm thấy đau đầu vô cùng.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com