Khúc Kinh hồng vũ của tam công chúa cũng thật sự thật tuyệt vời, lời nói bên dưới xì xào tán dương :
"Không ngờ rằng tam công chúa lại múa đẹp như vậy, tuy không mềm mại uyển chuyển như đại công chúa và nhị công chúa nhưng lại có sắc thái riêng vô cùng thu hút ".
Bên trên hoàng hậu thấy vậy thì khá hài lòng, cố gắng bao lâu nay của nữ nhi cuối cùng cũng thành công, bà mỉm cười, là nữ nhi hoàng thất đôi khi bà khắt khe với con bé như vậy cũng thật sự là muốn tốt cho tương lai của nữ nhi mà thôi.
Thục quý phi thì nghiến răng nghiến lợi, nhìn về phía Nhã Đình, nếu không phải có sự góp mặt củ nha đầu đó thì làm sao tam nha đầu kia nổi bật được chứ.
Nhã Đình lúc này rất chăm chú, nàng vừa lắng nghe vừa cảm nhận một lúc sau khi tiếng nhạc dừng thì nàng cũng đặt bút, tiếng vỗ tay vang không ngớt.
Lưu Khả Nhi không cam chịu nàng ta liền nhanh chóng đứng lên nói :
"Tam muội múa cũng tam được, nhưng Giang tiểu thư kia hình như bổn công chúa thấy không ổn cho lắm, giống như làm màu vậy chắc chẳng vẽ ra cái gì hẳn hoi đâu ".
Giang Nhã Đình mỉm cười buông bút từ từ đứng lên nói :
"Dựa vào đâu mà đại công chúa lại nói như thế, hình như công chúa chưa từng xem qua tranh của ta mà ".
Lưu Khả Nhi bị hỏi ngược lại có chút luống cuống nói ;
"Không phải người ta nói đích nữ phủ Trấn Bắc Hầu vô tài vô năng, tính tình vô cùng hống hách hay sao ?, ngay cả trưởng bối trong nhà cũng không lễ phép ".
Vẻ mặt Hoa Diệp Nương lộ vẻ tức giận đang định đứng lên thì Nhã Đình đã bật cười nói :
"Đại công chúa cơm có thể ăn nhưng lời nói không thể nói bậy, công chúa cũng nói là thiên hạ đồn chứ đã thực sự chắc chắn hay chưa, đại công chúa nên nhớ dù sao ta cũng là đích nữ của Trấn Bắc Hầu, hoàng tử phi tương lai của tứ hoàng tử, công chúa giữa trốn đông người sỉ nhục thanh danh của ta như vậy đã nghĩ đến hậu quả hay chưa ?".
Lưu Mai Lan thấy đại tỷ bị trách ngược lại nàng ta liền đứng dậy nói :
"Ngươi là cái thứ gì thế dám.nói với đại tỷ ta như vậy, ngươi là đích nữ của Trấn Bắc Hầu thì sao, đại tỷ ta là công chúa, là người hoàng thất đấy ngươi dám sao ?".
Nhã Đình mỉm cười :
"Ồ, thì ra là vậy, hóa ra là người hoàng thất có thể đặt điều bôi nhọ danh dự của người khác, ta thật sự không biết đấy ".
Nàng quay ra ánh mắt ủy khuất nhìn về phía hoàng hậu hỏi :
"Hoàng hậu lời nhị công chúa nói như vậy theo hoàng hậu có đúng hay không ?, nếu không tiểu nữ phải quay về hỏi phụ thân để phụ thân trực tiếp diện thánh hỏi hoàng thượng về việc này, tin rằng hoàng thượng sẽ cho phụ thân lời giải thích hợp lý ".
Hoàng hậu trong lòng thầm khen nàng thông minh, thật sự nữ nhi mà được một nửa của nàng có phải bà cũng đỡ lo rồi không.
Hoàng hậu chưa kịp nói gì thì Thục Quý Phi đã nhanh chóng lên tiếng :
"Khả Nhi, Mai Lan hai con quậy đã đủ chưa, lời nói như vậy cũng có thể nói hàm hồ vậy hay sao chứ ".
Hoàng hậu đâu thể bỏ lỡ cơ hội phản kích này được liền mỉm cười gật đầu nói :
"Đại nha đầu, nhị nha đầu mẫu phi các con nói đúng đó, tuy thân phận hai con là công chúa hoàng thất nhưng không thể ăn nói không có chừng mực ảnh hưởng thanh danh của đại cô nương nhà người ta được ".
Lưu Mai Lan từ trước đến giờ đã bị răn dậy bao giờ đâu, nàng ta xù lông vẻ tức giận nhưng vẫn nhún nhường nói :
"Nhưng nữ nhi nói cũng đâu phải khoing có căn cứ chứ, nàng ta thì vẽ ra được cái gì hay ho ".
Nhã Đình mỉm cười đi lên nói :
"Được nếu nhị công chúa đã nói vậy thì chúng ta cá cược đi, nếu bức họa này của ta xấu xí thì ta sẽ nhận cái tai tiếng đó còn nếu không phải thì nhị công chúa phải xin lỗi ta, đền bù danh dự cho ta thế nào ?".
Lưu Mai Lan có chút cứng họng nhưng nàng ta kiêu căng thành thói làm sao chấp nhận thua trong tay một nữ tử khuê các chứ, liền gật đầu nói :
"Được ta đồng ý, nếu ngươi mà không vẽ được cái gì ra hồn thì cút khỏi cung cho ta, từ giờ đừng tham gia cung yến nữa ".
Thục Quý Phi nghe nữ nhi nói vậy có chút cau mày, nữ nhi này đã bị bà ta chiều cho đến hư rồi, dù nàng ta bất tài cũng là đích nữ Trấn Hầu phủ được hoàng thượng trọng dụng sau này còn có ích cho nhi tử vậy mà nữ nhi ngu xuẩn của bà lại vô duyên vô cớ gây sự.
Nhã Đình nghe thấy lời nói đó thì mỉm cười nhìn hoàng hậu nhẹ nói :
"Hoàng hậu xin hoàng hậu cùng các phu nhân và tiểu thư ở đây làm chứng cho tiểu nữ ".
Nói xong nàng liền nhẹ nhàng cầm bức họa mà mình vừa vẽ đưa trình lên hoàng hậu.
Lý ma ma vội nhanh chân đi xuống dâng lên cho hoàng hậu, hoàng hậu cầm lấy bức tranh một phuta ngỡ ngàng hiện lên trên đôi mắt và thốt lên :
"Đẹp, thật đẹp, không ngờ nữ nhi của bản cung lại có thần thái như tiên nữ thế này, thật sự quá tuyệt ".
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***