Hoàng Hậu Là Của Trẫm

Chương 14: Biểu diễn.



Thục Quý phi mỉm cười nói :

"Rồi, rồi là hai con lợi hại, không ai bằng hai con ".

Nhị công chúa đắc ý liền đi lên nhìn hoàng hậu nói :

"Mẫu hậu, nữ nhi nghe nói mấy ngày nay tam muội đều ở trong cung của muội ấy luyện múa chắc chắn phải đẹp hơn hai tỷ muội con, không biết có thể được xem tam muội biểu diễn hay không?".

Nhã Đình nhìn thấy tay của Khả Nhu run lên vẻ tức giận, nàng thầm lắc đầu đúng là trong hoàng cung không lúc nào được yên ổn.

Chỉ là một buổi yến tiệc cũng phải hơn thua, cũng phải tranh giành, nàng bất giác quay sang nhìn hoàng hậu, có vẻ như hoàng hậu cũng khá tức giận.

Tên đã lên dây làm sao buông xuống được, kẻ địch đã tấn công đến trước mặt làm sao mà từ chối.

Hai người bọn họ thừa biết Khả Nhu tỷ tỷ tài múa chỉ có thể là tạm được, so với hai người thì làm sao có thể bằng chứ.

Cái gì cũng cần năng khiếu bẩm sinh, tam công chúa cơ thể không mềm dẻo tinh tế như hai người kia thì làm sao mà thắng được, cho dù tỷ ấy có cố gắng mười năm nữa cũng không thể bằng.

Khả Nhu là người bạn đầu tiên nàng có sau khi xuyên đến đây, nàng sẽ giúp nàng ấy.

Khả Nhu lưỡng lự đang định đứng lên từ chối thì Nhã Đình đã đứng lên mỉm cười nói :

"Khởi bẩm hoàng hậu mấy hôm trước tiểu nữ có cùng với tam công chúa luyện một bài múa không biết có tiện múa kết hợp cùng hay không ạ !".

Ánh mắt Khả Nhu thầm biết ơn nhìn về phía nàng, không nghĩ rằng muội ấy lại vì nàng dấn thân vào đấu đá này.

Hoàng hậu nghe thấy thế thì vô cùng vui mừng, nếu một người múa thì bất lợi nhưng nếu hai người múa có thua cũng không sao, vì dù thế nào danh tiếng của nữ nhi bà cũng không bị thiệt hại nhiều lắm, bà mỉm cười nói :

"Vậy hai con đi chuẩn bị đi ".

Ánh mắt Thục Quý phi cùng hai người kia nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống.

Nhã Đình vẻ mặt vẫn ung dung mỉm cười, nàng há sợ mấy người đó hay sao, một mình nàng thừa sức đối phó với bọn chúng.

Một khi phụ thân nàng vẫn còn là Trấn Bắc Hầu thì nàng chẳng sợ điều gì cả.

Khả Nhu liền nhanh ý cùng nàng đi xuống, dù sao diễn đôi cũng phải thảo luận một chút nếu không lát nữa ra sẽ không khớp thì sao.

Hai người vừa ra bên ngoài thì Khả Nhu vội hỏi :

"Muội định biểu diễn cái gì, ngày thường có bao giờ tỷ thấy muội luyện mua đâu, đừng vì tỷ mà cố gắng, Thục Quý phi là người không dễ nói chuyện, ta sợ bà ta sẽ vì việc này mà gây khó dễ cho muội ".

Nhã Đình trấn an Khả Nhu nói :

"Không sao Thục Quý Phi tuy cũng đáng sợ nhưng muội vẫn chưa để vào mắt, ai nói với tỷ là muội sẽ múa cùng với tỷ, tỷ chơi với muội lâu như thế mà không biết hay sao ?".

Khả Nhu mắt tròn mắt dẹp hỏi :

"Vậy lúc nãy muội vừa nói mà ?".

Nhã Đình mỉn cười nói :

"Tỷ yên tâm đi tỷ cứ chọn bài múa mà tỷ cảm thấy tự tin nhất muội sẽ phối hợp với tỷ vẽ thư pháp lấy ý tưởng từ điệu múa của tỷ, được không ?".

Ánh mắt Khả Nhu lóe lên vui vẻ nói :

"Thật là ý tưởng không tồi, vậy được tỷ sẽ chuẩn bị, muội cũng chuẩn bị dần đi, muội cần gì cứ qua cung của tỷ mà lấy, lát gặp lại ".

Nhã Đình liền nói nhỏ vào tai Nguyệt Lan, đồ của nàng cần cũng đơn giản không cần chuẩn bị gì nhiều.

Nguyên chủ không biết mọi thứ nhưng nàng thì ngược lại, nàng vươn đến vị trí nữ cường nhân không phải dựa vào thông minh mà được.

Nàng đã phải học tập rất nhiều, từ chơi cờ cho đến thư pháp, phần lớn khách hàng của nàng đều là những lão đầu tử, nàng bỏ ra công sức mới có thể thu về thành quả nên có.

Bàn về thư pháp nàng có thể tự tin, duy chỉ múa là nàng thật sự không học được, cũng giống như Khả Nhu vậy , cái gì cũng cần nền tảng từ bé mà nàng đã bỏ lỡ bó mất rồi.

Chỉ một lát sau Khả Nhu đã xuất hiện, nàng ấy mỉm cười nói :

"Tỷ sẽ múa điệu kinh hồng vũ muội xem mà vẽ nhé, ta tin tưởng muội ".

Nhã Đình gật đầu, điệu kinh hồng vũ rất khó múa không ngờ Khả Nhu tỷ tỷ đã luyện được, phải nói thời gian qua tỷ ấy đã cố gắng rất nhiều.

Hai người cùng song song đi vào, rất nhanh tiếng nhạc vang lên Khả Nhu từ từ nhảy theo tiếng nhạc còn Nhã Đình thì ngồi đó ánh mắt chăm chú đưa từng nét bút lên giấy tuyên thành.

Mọi người đều khá bất ngờ, từ trước đến nay chỉ thấy múa kết hợp cùng cầm, tiêu kết hợp cùng múa chứ chưa từng thấy họa kết hợp với múa.

Ai cũng biết một bức họa đẹp phải cần không gian yên tĩnh mới có thể phát huy được toàn bộ vậy mà không ngờ Giang tiểu thư lại có thể vừa kết hợp múa với họa được.

Ánh mắt Lưu Diệp Thần đều chăm chú nhìn nàng, Y không ngờ nàng lại có tài năng này nữa, không phải tin tức báo về nàng không biết cái gì hay sao.

Lúc này đây càng nhìn nàng thật sự càng thu hút, hai sự kết hợp tưởng chừng như không liên quan đến nhau vậy mà lại hài hòa một cách đáng ngạc nhiên.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com