"Không sao, vết thương đã khỏi rồi, là nhị muội có ý đồ hãm hại ta nhưng kế hoạch lại không thành ".
Lưu Khả Nhu giật mình hỏi :
"Ý muội nói là tiểu cô nương hay đi theo muội dự yến tiệc hay sao, thật không ngờ ả ta lại thâm hiểm như vậy, thế bây giờ ả ta thế nào rồi, đừng để ta gặp lại nếu không ả sẽ không xong với ta đâu ".
Nhã Đình cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, nàng nhận thấy tình cảm chân thành của người bạn này.
Nghĩ đến kết cục của Lưu Khả Nhu nàng thấy cũng có chút chạnh lòng, nàng ấy tuy có mẫu thân là hoàng hậu nhưng lại không được tự chọn hôn sự của mình.
Là công chúa hoàng thất thân phận tuy cao quý nhưng thân bất do kỷ không làm chủ được hôn sự của mình.
Đời trước nàng là nạn nhân của mối liên hôn với Nam quốc, tính tình nàng đơn thuần, lại thẳng tính cho nên mới thành thân không bao lâu thì bị hại sảy thai, sau bị tính kế phế truất ngôi vị đầy vào lãnh cung, cuộc đời cũng bi thảm như nàng vậy.
Lần này nàng xuyên sách đã nhận định người bạn này thì sẽ giúp nàng tránh khỏi kết cục thê thảm đấy.
Nhã Đình mỉm cười hỏi :
"Thế còn tỷ thế nào hoàng hậu vẫn bắt tỷ học những quy tắc và lễ nghĩa hay sao ?."
Lưu Khả Nhu buồn phiền gật đầu :
"Còn không phải tại hai tỷ tỷ của ta sao, lúc nào mẫu hậu cũng đem ta so sánh với hai người đó, hoàng huynh thì đau ốm liên miên, mẫu hậu lúc nào cũng tâm trạng khó chịu cằn nhằn với ta ".
Nhã Đình gật đầu, nhớ đến thái tử đau ốm triền miên kia nàng lại có chút phiền lòng, năm sau thái tử chết vì bệnh cũng từ đó thế lực ngầm trong cung mới bắt đầu dậy sóng, hoàng hậu cũng vì thế mà trở nên thất thế.
Tuy hoàng hậu còn có nhị hoàng tử, nhưng Lưu Diệp Giác là tên ăn chơi, ngu dốt không có chí cầu tiến lúc nào cũng bị người khác lợi dụng nhất là tam hoàng tử Lưu Diệp Hành.
Nhã Đình liền hỏi :
"Ý tỷ nói là đại công chúa và nhị công chúa hay sao ?".
Lưu Khả Nhu gật đầu nói :
"Còn ai ngoài hai người ấy nữa, lúc nào mẫu hậu cũng nói ta thua thiệt hai người họ bắt ta trong nửa năm phải hoàn thiện bản thân mình, muội biết tỷ đã cố gắng lắm rồi ".
Nhã Đình liền nói :
"Cũng không trách hoàng hậu được, bao nhiêu năm qua hoàng hậu và Thục Quý phi đấu đá với nhau một sống một còn, hoàng thượng lại thiên vị bà ta cho nên mẫu hậu tỷ có chút ghanh đua cũng đúng.
Mà tỷ thấy đấy tam điện hạ bây giờ rất được lòng hoàng thượng không như nhị hoàng tử.
Tỷ có biết không bên ngoài đã có lời đồn nói rằng thái tử mà chết người có thể thay thế vị trí của huynh ấy chắc chắn là tam hoàng tử.
Thế tình hình của thái tử thế nào rồi, cũng lâu rồi muội không đi thăm huynh ấy ?".
Lưu Khả Nhu nhẹ lắc đầu nói :
"Thái tử ca ca ngày càng yếu hơn, mấy hôm trước thái y có khám cho huynh ấy nói rằng khó qua được năm nay, mặc dù mẫu hậu đã cho huynh ấy dùng rất nhiều thuốc bổ rồi.
Còn nhị huynh ta thì muội cũng biết rồi đấy, ngu ngốc không có tiền đồ, chính vì như thế cho nên mẫu hậu mới như vậy .
Vì thế biết rằng mệt mỏi nhưng tỷ vẫn phải cố gắng ".
Nhã Đình an ủi nàng :
"Có nhiều chuyện chỉ cố gắng thôi chưa đủ, tỷ cứ thuận theo tự nhiên đi, đừng ép bản thân mình quá.
Nói thật nhị công chúa cùng tam công chúa đúng thật là có tài năng nhưng tỷ cũng có điểm mạnh của mình mà, không phải sao ".
Lưu Khả Nhu bật cười nói :
"Cảm ơn muội đã động viên tỷ, nghe muội nói như thế ta cũng nhẹ lòng phần nào ".
Nhã Đình ở lại chơi một chút rồi mới xuất cung, thời gian đến khi cập kê còn hai năm nữa nàng cần hoàn thiện mình hơn.
Kể từ sau hôm náo loạn viện của lão phu nhân thì lão thái bà đó cũng đã yên ổn hơn rất nhiều, Mai di nương cùng Giang Uyển Hoa chịu đủ hình phạt mới được ra ngoài.
Trong phủ bây giờ lời nói của Giang phu nhân vô cùng có hiệu lực, lão phu nhân cũng không vô duyên vô cớ gọi bà đến nữa.
Sau lần này Nhã Đình cũng đã tẩy não được mẫu thân của mình, cái gì nhịn được thì nhịn, cái gì không nhịn được thì thôi nếu không người thiệt thòi chỉ có bản thân mình.
Hoàng hậu đã gửi thư mời tham gia cung yến lần này nàng nhất định phải có mặt, có lẽ đấy cũng là lý do vì sao mấy ngày hôm nay mẫu tử hai người kia không dám tìm đến nàng gây chuyện.
Phàm là những buổi cung yến trong cung thế này thứ nữ sẽ không được tham gia, nhưng thân phận Trấn Bắc Hầu của phụ thân cao, mà người lại chỉ có hai nữ nhi cho nên lúc nào gửi thiệp mời ả Giang Uyển Hoa cũng được đi.
Tuy nhiên ả ta cũng sợ, sợ rằng nàng sẽ vì việc lúc trước không cho ả ta đi cùng nên không dám xuất hiện trước mặt nàng.
Ả ta nghĩ cũng thật buồn cười, nếu nàng không muốn ả ta đi thì nàng chỉ cần nói một tiếng làm gì mà phải làm cách này.
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***