Hoán Hồn Châu

Chương 2



Lúc ấy, Tống Khinh Vũ còn nhỏ đã bị bắt vào thanh lâu. Nhờ vào một vết bớt hình bướm trên tay, nàng được đưa về Thừa tướng phủ, trở thành thiên kim Tống thừa tướng.

 

Nhưng sự thật là, Sương Nhi chân chính bị bán vào phủ viên ngoại làm nha hoàn tạp vụ.

 

Không lâu sau, nàng được phu nhân viên ngoại để ý, nhận vào làm nha hoàn thân cận.

 

Sương Nhi trời sinh xinh đẹp, được viên ngoại nạp làm thiếp.

 

Vận số nàng không đến nỗi tệ, phu nhân đối đãi không tệ, còn dạy nàng cách quản sự.

 

Thế nhưng vừa mang thai không lâu, nàng đã bị Tống Khinh Vũ hãm hại mà c.h.ế.t.

 

Tống Khinh Vũ cứ ngỡ bản thân che giấu rất giỏi.

 

Nhưng nàng không ngờ được rằng, không lâu trước đây, khi Tống thừa tướng về quê, đã gặp lại bà đỡ năm xưa từng đỡ đẻ cho phu nhân.

 

Bà đỡ không chỉ nhớ rõ vết bớt hình bướm trên tay đứa bé, mà còn nhớ khi ấy luống cuống làm nước sôi đổ lên eo đứa trẻ, may mà không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ để lại một vết sẹo nhỏ.

 

Phu nhân là người hiền lành, không trách phạt bà ta. Để phu quân không lo lắng trong lúc dự thi, bà cũng không nhắc đến chuyện này trong thư.

 

Còn ta, eo lưng ta đúng lúc lại có một vết sẹo nhỏ do bỏng từ thuở bé.

 

Nhưng vết sẹo ấy là giả.

 

Là ta đã sớm mua chuộc bà đỡ.

 

Ta lấy cây trâm từ di vật của Sương Nhi, cũng làm giả vết bớt hình bướm như Tống Khinh Vũ. 

 

Vết sẹo sau lưng, giữa những lời thật giả đan xen, cũng trở thành chứng cứ thật.

 

Cứ như vậy, ta trở thành thiên kim chân chính của Thừa tướng phủ.

 

Còn Tống Khinh Vũ thì trở thành nhị tiểu thư có thân phận bất minh.O Mai d.a.o Muoi

 

Sau khi hạ triều, Tống thừa tướng liền đến thăm ta. Ông có chút do dự, khẽ nói:

 

“Con chỉ cần nhớ kỹ một điều, hãy tránh xa Tống Khinh Vũ.”

 

Ta ngạc nhiên hỏi:

 

“Muội muội sẽ... hạ độc con sao?”

 

Tống thừa tướng ấp úng:

 

“Nó sẽ không hạ độc con, nhưng thủ đoạn của nó không ít, có thể nhìn thấu lòng người.”

 

Ta nhìn ra được, Tống thừa tướng đã sớm sinh lòng kiêng dè Tống Khinh Vũ.

 

Ta cười thản nhiên:

 

“Mọi người đều nói Thần nữ thấu hiểu thiên địa, chẳng lẽ muội muội thật sự có thể đọc được lòng người?”

 

Thần sắc Tống thừa tướng khựng lại, có vẻ ông đã sớm biết Tống Khinh Vũ có năng lực đó.

 

Ta pha sẵn trà, bưng đến trước mặt ông.

 

“Nữ nhi từng được một đạo sĩ chỉ điểm, có thể nhìn thấy khí vận của người khác.”

 

“Nhưng không hiểu sao, muội muội thân là Thần nữ, nữ nhi lại không thấy quanh người muội có chút tiên khí nào cả.”

 

Tống thừa tướng thở dài:

 

“Thần nữ chân chính, đã không còn nữa rồi...”

 

Người mà ông gọi là Thần nữ chân chính, là Lê Nguyện.

 

Lê Nguyện tinh thông y thuật, có thể chữa trị những chứng bệnh nan y, đến mức khiến người ta cảm thấy nàng không phải người trần thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Năm Tống Khinh Vũ mười hai tuổi, bị tú bà đưa đến hầu hạ một kỹ nữ già.

 

Kỹ nữ ấy bị khách nhân làm nhục, thấy dung mạo nàng xinh đẹp liền nổi lòng ghen ghét, dùng d.a.o rạch mấy nhát lên mặt nàng.

 

Sau khi được đón về Thừa tướng phủ, nàng luôn đeo mạng che mặt.

 

Sau này nàng gặp được Lê Nguyện, người mà Thái tử Chu Hoài Cẩn mang từ biên quan về.

 

Lê Nguyện chữa khỏi vết thương nặng cho Thái tử, cũng chữa lành khuôn mặt bị hủy của Tống Khinh Vũ.

 

Không chỉ giỏi y thuật, nàng còn có thể đoán trước điềm lành dữ.

 

Tống Khinh Vũ quá tò mò với nữ tử thần bí ấy, nên đã dùng “hoán hồn châu” với nàng.

 

Hoán hồn châu, như tên gọi, có thể hoán đổi linh hồn của hai người.

 

Ngoài ra, nó còn có năng lực đọc thấu lòng người.

 

Lê Nguyện là người xuyên không, có thể biết trước tai họa tương lai.

 

Tống Khinh Vũ chỉ nhờ vào việc lén nghe được tiếng lòng nàng, liền trở thành Thần nữ.

 

Hai năm trước, vùng Hoài Bắc xảy ra dịch bệnh, lan đến tận kinh thành.

 

Lê Nguyện ba ngày ba đêm không ngủ, nghiên cứu ra phương thuốc chữa trị, được bách tính gọi là Lê Y nữ.

 

Còn Tống Khinh Vũ thì khoác áo gấm, tay cầm pháp trượng, đứng trên đàn tế được dựng bằng ngàn vàng mà cầu nguyện đến khi dịch tan, được thế nhân tôn làm Thần nữ.

 

Phương thuốc của Lê Nguyện cứu biết bao mạng người, thế mà cuối cùng kẻ cắp như Tống Khinh Vũ lại được đội lên đầu làm Thần nữ.

 

Thật nực cười.

 

3

 

Ta dung mạo tầm thường, tính cách lại rụt rè nhút nhát.

 

Lúc ban đầu, Tống Khinh Vũ căn bản không để ta vào mắt.O Mai d.a.o Muoi

 

Dẫu nàng không phải con ruột của Tống thừa tướng, thì vẫn là Thần nữ của Đại Chu, là Thái tử phi tương lai sẽ gả vào Đông cung.

 

Tất cả thiệp mời gửi đến Thừa tướng phủ, đều chỉ ghi tên nàng.

 

Nàng vẫn là người được các tiểu thư quý tộc trong kinh ngưỡng mộ.

 

Ta chưa từng đặt chân đến những yến tiệc của thế gia danh môn, Tống Khinh Vũ liền đưa ta đến vương phủ của Tề vương mở mang kiến thức.

 

Nàng mặc áo lụa trắng, dung mạo khuynh thành.

 

Còn ta dẫu có khoác lên lớp vân cẩm hoa lệ đến đâu, cũng chẳng thể cướp lấy nổi một ánh nhìn vốn dành cho nàng.

 

Khi nàng được nha hoàn dìu xuống kiệu, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng, chỉ mong được ngắm nhìn dung nhan Thần nữ.

 

Rất nhanh, một đám tiểu thư quyền quý vây quanh nàng, vô số công tử thế gia cũng không rời mắt khỏi nàng.

 

Phải rất lâu sau, nàng mới nhận ra chiếc xe ngựa phía sau không còn theo kịp.

 

Nha hoàn thân cận của ta, Tiểu Đào, thở hổn hển chạy tới trước mặt nàng.

 

Tống Khinh Vũ quan tâm hỏi:

 

“Tỷ tỷ ta đâu rồi?”

 

Tiểu Đào cúi đầu đáp:

 

“Tiểu thư ở trên xe xem quẻ, nói là một quẻ đại hung, liền bảo xa phu quay đầu xe rời đi.”

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com