Hôm nay, Lục Vân Khuyết mang theo nhiều túi quà đến mặt lũ trẻ. Chắc giờ chúng đang mong chờ xem sẽ nhận món đồ chơi mới nào.
"Đi thôi, chúng phát quà cho các em nhỏ!"
Vân Tử Cẩm chỉ cần liếc mắt là ngay là quà dành cho trẻ con, là quà dành cho lớn trong trại trẻ. Cô cần Lục Vân Khuyết nhắc nhở, tự tay xách những túi quà dành cho các em nhỏ .
Lục Vân Khuyết vội bước tới đỡ lấy túi quà từ tay Vân Tử Cẩm:
"Nặng lắm, để !"
Vân Tử Cẩm tranh giành, vì dù lát nữa quà cũng sẽ phát hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
" , Huyền Huyền giỏi quá! Vì là các em đều thích xe nên chỉ mua một chiếc. Hôm nay chúng chơi oẳn tù tì, ai thắng sẽ lấy xe , em còn chọn món quà khác nhé? Lần chị sẽ mua thêm xe cho các em, ?"
Vân Tử Cẩm cố gắng thuyết phục hai em nhỏ.
"Chị Tử Cẩm, em cần chơi oẳn tù tì . Hạo Hạo nhỏ hơn em, em là nên em chọn Ultraman, nhường xe cho Hạo Hạo."
Huyền Huyền rõ ràng và nghiêm túc.
Vân Tử Cẩm há hốc miệng, diễn tả cảm xúc hiện tại thế nào.
Lục Vân Khuyết cũng im lặng, mím môi .
"Đương nhiên là . Hạo Hạo, em gì với Huyền Huyền ?"
Vân Tử Cẩm Hạo Hạo. Dù Huyền Huyền lớn hơn, nhưng chiều cao thì hai đứa như cùng tuổi, nếu lớn hơn cũng chỉ vài tháng.
"Em cảm ơn Huyền Huyền! Xe của em sẽ chơi chung với Huyền Huyền!"
Hạo Hạo tuy nhận xe nhưng sẵn sàng chia sẻ với Huyền Huyền, khiến Vân Tử Cẩm cảm thấy vô cùng ấm lòng.
Hai em nhỏ giáo dục , nhường nhịn và chia sẻ.
"Wow! Hạo Hạo cũng ngoan nè! Tối nay chị sẽ với bà viện trưởng, cho hai em mỗi đứa một cái đùi gà nhé!"
Nghe đến đùi gà, mắt hai đứa trẻ sáng rực.
"Vâng ạ! Em cảm ơn chị Tử Cẩm!"
"Không gì, đó là phần thưởng vì các em ngoan."
Vân Tử Cẩm xoa xoa mái tóc mềm mại của hai đứa nhỏ.
Những món quà đó phát mà xảy tranh chấp nào nữa, cả Vân Tử Cẩm và Lục Vân Khuyết đều thở phào nhẹ nhõm.
"Anh mua quà thì chứ?"
Khi lũ trẻ đang mải mê khám phá món quà mới, Vân Tử Cẩm khẽ thì thầm bên tai Lục Vân Khuyết.
Lục Vân Khuyết gật đầu: "Anh ."
Quà cho bé trai và bé gái thể khác , nhưng quà cho cùng giới tính thì nên giống để tránh tình trạng tranh giành.
Tuy nhiên, Lục Vân Khuyết nghĩ khác: thể đặt những bộ quà tặng đa dạng, mỗi em một bộ, như sẽ còn ai tranh giành nữa.
"Chị Tử Cẩm!"
Bé Hạo Tinh bỗng chạy đến mặt Vân Tử Cẩm, ngước cô.