Đừng Hòng Giành Chồng Của Tôi

Chương 10



20

Sau khi chính thức xác nhận quan hệ với Tần Dịch, tôi đã thẳng thắn từ chối Hạ Du Quân.

Đối phương nói sẽ tôn trọng quyết định của tôi, nhưng vẫn nhắc nhở một câu:

“Tốt nhất em nên suy nghĩ kỹ, đừng vì một phút bốc đồng mà bỏ lỡ một lựa chọn tốt hơn.”

Tôi kiên định đáp lại:

“Tôi tin vào mắt nhìn của mình. Có những người có thể không có ưu thế bẩm sinh, nhưng chưa chắc đã thua ở chặng đường sau.”

Huống hồ, tôi cũng chẳng có hứng thú làm một bình hoa biết đi, hay một người vợ hiền mẹ đảm chỉ biết ở nhà chờ chồng về.

Và rồi sau khi yêu Tần Dịch…

Trời ơi, cái gì gọi là “yêu đúng người”, tôi cuối cùng cũng hiểu rồi!

Tôi chưa từng thấy người đàn ông nào siêng năng, chu đáo, tinh tế như anh.

Mỗi ngày tan làm về, tôi mệt như một con trâu già vừa cày xong cả cánh đồng, nằm bẹp trên sofa không muốn động đậy.

Nhưng Tần Dịch thì không — Anh như có nguồn năng lượng bất tận.

Vừa làm việc chăm chỉ hơn trước, lại vừa gánh hết việc nhà: lau nhà, nấu ăn, rửa bát, việc gì cũng làm, làm đến mức tôi cảm thấy… mình như một phế vật toàn thời gian.

“Tần Dịch, anh dọn dẹp sạch sẽ từng góc nhà luôn ấy…

Anh làm hết phần việc rồi, em đứng cạnh chỉ thấy xấu hổ thôi.”

Tần Dịch cúi đầu hôn nhẹ lên giữa chân mày tôi, bật cười:

“Ngốc à, mấy việc này với anh chẳng khác gì nhấc tay một cái.

Trước khi sống với em, anh cũng vẫn phải làm mà.

Bây giờ có em nhìn thấy, lại còn được em khen, với anh thế là đủ động lực rồi.”

“Huhu… anh là nhất!”

Tôi rúc vào lòng anh, cảm giác như mình là một “phế vật hạnh phúc nhất vũ trụ”.

Chỉ cần ở nhà với Tần Dịch, tôi liền biến thành “trẻ sơ sinh dính mẹ”, chỉ muốn dính chặt lấy anh, không rời một phút giây.

Mọi thứ đang ngọt ngào đến độ như tan vào mật…

Thì một người xuất hiện, đã phá vỡ tất cả.

21

Hôm đó tôi được nghỉ, ở nhà một mình.

Tôi vừa chọn xong một bộ phim để xem thì chuông cửa vang lên.

Lạ thật, tôi đâu có đặt đồ ăn.

Tôi bước tới cửa, nhìn qua mắt mèo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Bên ngoài là một người phụ nữ lạ mặt, kéo theo một chiếc vali.

Cô ta có làn da hơi ngăm, gương mặt thanh tú, mái tóc tết hai b.í.m đen bóng.

Cô đứng ở cửa, vẻ mặt căng thẳng, nhưng trong ánh mắt lại lấp lánh sự chờ mong và phấn khích.

Tôi còn đang cố nhớ xem mình có từng gặp người này chưa…

Thì cô ta lại gõ cửa lần nữa, cất giọng gọi:

“Tần Dịch, anh có ở nhà không?”

À, thì ra là tìm Tần Dịch.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Tôi mở cửa, hai người chạm mắt nhau.

Cô ta sững sờ, ánh mắt kinh ngạc quét qua người tôi một lượt từ trên xuống dưới:

“Cô là… Tôi đi nhầm nhà rồi à?”

Tôi mỉm cười:

“Không, đây đúng là nhà Tần Dịch. Tôi là bạn gái anh ấy.”

“Bạn gái?”

Cô ta trố mắt nhìn tôi như thể vừa nghe thấy chuyện hoang đường nhất thế giới.

Qua một lúc lâu, cô mới lẩm bẩm:

“Anh ấy… đã có bạn gái rồi sao? Vậy là… tôi vẫn đến muộn rồi…”

Tôi nhíu mày:

“Cô vừa nói gì?”

Tôi không nghe rõ mấy câu cô ấy lầm bầm.

“Bây giờ Tần Dịch không có ở nhà, cô tìm anh ấy có việc gấp à?”

Cô ta lại nhìn tôi, hỏi ngược lại:

“Cô không biết tôi là ai sao?”

Ơ…

Xin lỗi, cô là người nổi tiếng lắm à?

Tôi lắc đầu:

“Không quen.”

Cô ta cười khẽ, nụ cười có phần khinh khỉnh, trong mắt còn ánh lên vẻ đắc ý:

“Tôi là hôn thê thanh mai trúc mã của Tần Dịch ở quê.

Anh ấy chưa từng kể với cô sao?”


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com