Những ghi chép này là do Đế Phất Y dùng thân xác của nàng viết lại lúc đi học, chữ viết đẹp đẽ gọn gàng, hơn nữa còn mang phong cách chữ viết của nàng, vì thế cho dù đang nhìn xem hắn chép bài, các bạn đồng học bên cạnh cũng không thể phát hiện ra điều bất thường.
Phòng trong có chút yên tĩnh, Đế Phất Y ngồi viết 'thiên thư' được một lúc thì ngẩng đầu nhìn nàng. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, nàng rất trầm tĩnh.
Không giống như hai ngày trước, nàng sẽ thường xuyên chạy tới chỗ hắn nhìn xem hắn viết 'thiên thư', thỉnh thoảng nhờ hắn giải thích đôi câu. Nhưng hôm nay từ sau khi Long Tư Dạ rời đi, nàng không hề nói với hắn một lời.
Hắn cho rằng nàng sẽ tìm hắn tính sổ một chút......
Rốt cuộc những chuyện hắn làm chẳng những giấu diếm Long Tư Dạ mà còn giấu diếm cả nàng, khiến nàng hoàn toàn chẳng hay biết gì, đúng là không phúc hậu.
Có vẻ như hắn không tin Long Tư Dạ, cũng không tin nàng......
Với tính cách của nàng, đương nhiên sẽ chất vấn hắn vài câu, nóng nảy tức giận hoặc có thể sẽ trở mặt với hắn!
Vì thế Đế Phất Y vẫn luôn chờ đợi, đợi nàng tới chất vấn hắn.
Nhưng không ngờ Cố Tích Cửu căn bản không chất vấn hắn, nàng vẫn luôn bình chân như vại, chỉ là an tĩnh hơn rất nhiều.
Nàng vẫn luôn xem những ghi chép trong lớp học đó, chăm chỉ học tập, cả đêm cũng không ngẩng đầu lên.
Thật ra Đế Phất Y có hỏi nàng vài câu, ví dụ như ngươi có chỗ nào không hiểu? Ví dụ như có muốn uống nước hay không? Hắn cũng tìm một vài lý do tới nói chuyện với nàng, nhưng nàng đều dùng mấy chữ ngắn ngủn đáp lại: Không, không cần, cảm ơn......
Đêm càng lúc càng khuya, đã sắp tới giờ luyện công, Đế Phất Y cuối cùng không nhịn được nữa: "Tiểu Tích Cửu, có phải nàng đang giận ta hay không?"
Nàng ngước mắt lên, một đôi con ngươi đen nháy tĩnh lặng nhìn hắn: "Vì sao phải giận ngươi?"
"Nàng giận vì ta đã gạt nàng, giận vì ta đã phái người theo dõi Long Tư Dạ......"
Cố Tích Cửu cười nhạt: "Không có gì phải tức giận. Ngươi có cố kỵ của ngươi, vì thế không tin ta, không tin Long Tư Dạ cũng rất bình thường. Ta nghĩ, thật sự cũng không có gì để ngươi tin tưởng." Nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài: "Được rồi, không còn sớm nữa, nên luyện công đi! Nhanh chóng khôi phục, chúng ta có thể sớm đổi thể lại cho nhau, mỗi người vào vị trí của mình."
Nàng khoanh chân ngồi lên giường, dáng vẻ đả tọa rất nghiêm túc: "Chúng ta bắt đầu đi!"
Đế Phất Y: "......"
Lần này dường như hắn đã đắc tội với nàng quá mức.
Nếu nàng làm ầm lên hoặc gây sự với hắn thì không sao, nhưng nàng lại bắt đầu xa cách hắn......
Hắn nhất thời không nghĩ được làm thế nào để kéo lại khoảng cách với nàng.
Cả đời này của hắn đều ở địa vị trên cao, luôn luôn làm theo ý mình, có thể nói có chút chuyên quyền độc đoán, làm việc chỉ suy xét đúng sai, tìm lối tắt nhanh nhất, căn bản không bao giờ quan tâm tới tâm tình hay cảm xúc của người khác......
Hiện tại lần đầu tiên hắn bắt đầu quan tâm tới một người, muốn tôi luyện nàng, sủng ái nàng, thích nàng, trêu chọc nàng, nhưng lúc làm việc hắn vẫn quen thói cố chấp, dùng lối tư duy và cách làm cũ của mình......
Nếu đối phương là một nữ hài tử ngây thơ đáng yêu, không biết gì cũng không sao, nàng có thể an tâm hạnh phúc trưởng thành dưới đôi cánh của hắn. Cho dù thỉnh thoảng hắn lừa nàng một lần, nhiều nhất nàng sẽ chỉ trách hắn đôi câu, sau đó làm nũng với hắn, hắn chỉ cần dỗ dành một chút là ổn.
Nhưng đối phương lại là một nữ hài tử kiên cường độc lập, dám làm dám chịu, tâm tư kín đáo không thua gì hắn. Một khi chạm đến giới hạn của nàng, sẽ rất khó để dỗ dành nàng ——
Càng quan trọng hơn chính là, có một số chuyện liên quan quá lớn, hắn thật sự không thể giải thích với nàng.
Thôi! Để nàng bình tĩnh vài ngày, hắn sẽ từ từ dỗ dành nàng là được.
Hiện tại làm chính sự vẫn quan trọng hơn.
Bây giờ nàng luyện công đã rất thành thạo, Đế Phất Y chỉ ngẫu nhiên chỉ điểm cho nàng vài câu, sau đó chú ý tới tiến độ nàng luyện công là được.