Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 797: Muốn nói điều gì với ta?



Đế Phất Y thờ ơ nói: "Long tông chủ, may mắn là ngươi đã nói hết ra ở đây mà không phải đi sắp xếp mấy chuyện ngu xuẩn. Nếu không, ngươi cho rằng ngươi có thể ngồi tán gẫu ở đây cùng bổn tọa?"

Long Tư Dạ nhíu mày: "Ngươi có ý gì?"

Đế Phất Y thản nhiên cười: "Giờ Hợi hai khắc đêm qua, ngươi đã chiêu hồn Tích Cửu ở trong sân viện của mình, trên bàn bày năm cống phẩm, theo thứ tự là......" Hắn nói ra tên và hình dáng năm đĩa trái cây: "Ngươi đã thực hiện ba lần, nhưng cả ba lần đều thất bại."

Khuôn mặt Long Tư Dạ biến sắc: "Sao ngươi biết......"

Đế Phất Y không để ý tới hắn, tiếp tục nói: "Giờ Tý tối hôm qua, ngươi ghé thăm chỗ ở Vân Thanh La, dùng hương mê choáng nàng ta, lục soát con rối trong túi nàng ta, cuối cùng tìm thấy hai con rối, ba con rối linh, hai mươi tờ giấy chú thuật......" Hắn tiếp tục liệt kê ra những thứ mà Long Tư Dạ đã lục soát được, không sai chút nào!

Long Tư Dạ sau khi ngây người một lúc lâu: "Ngươi theo dõi ta! Đế Phất Y, thì ra ngươi chưa từng tin ta!"

Đế Phất Y hờ hững nói: "Chẳng phải ngươi cũng không tin bổn tọa hay sao? Nếu không, khi ngươi phát hiện ra Tích Cửu không thích hợp, hơn nữa còn nhìn thấy nàng vào sống trong sân của ta, vì sao không tới nhắc nhở? Thay vào đó, ngươi đã âm thầm điều tra sau lưng? Ngươi không sợ ác linh bám vào người nàng sẽ gây bất lợi với bổn tọa trong khi ngươi đang điều tra hay sao? Có lẽ tận sâu trong nội tâm ngươi , thật ra đang trông mong 'ác linh' đó có thể loại bỏ ta, đúng không?"

Long Tư Dạ: "......" Ngón tay của hắn hơi lạnh. Tại nơi nào đó sâu thẳm tận đáy lòng, hắn cũng không thể giải thích, dường như đúng thật là có chút ý nghĩ bí ẩn như vậy.

Trên người hắn toát ra mồ hôi lạnh, năng lực suy luận của Tả thiên sư đáng sợ một cách lạ thường! Hơn nữa cực kỳ sâu sắc!

Đế Phất Y ngả người ra phía sau: "Ngươi thấy chưa, thật ra ngươi cũng không tin ta...... Dựa vào đâu muốn bổn tọa tin ngươi?"

Mặc dù ý nghĩ thầm kín trong lòng bị Đế Phất Y đoán trúng, nhưng Long Tư Dạ vẫn không muốn thừa nhận: "Ngươi suy nghĩ quá nhiều! Với bản lĩnh cường đại như ngươi, cho dù nàng thật sự bị ác linh bám vào người, sao có thể làm gì được ngươi? Nếu như một ác linh có thể làm hại được ngươi dễ dàng như thế, có lẽ ngươi đã không sống được tới bây giờ!"

Đế Phất Y cười cười, quơ quơ chén rượu trong tay: "Xem như ngươi cũng hiểu bổn tọa, tới, kính ngươi một ly!"

Long Tư Dạ không nói gì, nhưng cũng chạm vào chén rượu của hắn.

Hai người uống rượu xong, Long Tư Dạ nhìn về phía Cố Tích Cửu: "Tích Cửu, ngươi có gì muốn nói với ta không?"

Cố Tích Cửu khẽ mím môi, bưng chén rượu lên: "Long huấn luyện viên, Tích Cửu thật sự có lỗi với ngài! Kính ngài này ly!" Kể từ sau khi đổi thể, nàng vẫn luôn lạnh nhạt với hắn, vì giữ lời hứa với Đế Phất Y, nàng vẫn luôn lừa gạt hắn, thậm chí phớt lờ sự thống khổ của hắn. Trái lại, Long Tư Dạ vẫn âm thầm làm nhiều chuyện như vậy vì nàng......

Chuyện này nàng thực sự có lỗi với bằng hữu!

Đôi mắt Long Tư Dạ sáng ngời, mỉm cười: "Tích Cửu, ngươi vĩnh viễn không cần nói lời xin lỗi với ta. Ta biết tính ngươi, cho dù làm gì cũng đều có nguyên nhân, ta sẽ không truy vấn. Cũng sẽ không bao giờ nghi ngờ ngươi."

Cố Tích Cửu lại cười: "Chỉ cần những lời này của ngươi, ta cảm thấy vẫn nên kính ngươi một chén rượu nữa!" Nàng đang muốn ngửa đầu uống tiếp, Đế Phất Y đã nâng ống tay áo lên đè cổ tay nàng lại: "Tích Cửu, không nên uống rượu nhiều. Nên biết dừng lại."

Cố Tích Cửu cười, nhưng nụ cười không chạm tới đáy mắt: "Yên tâm, ta đương nhiên biết điều này, đây không phải là rượu, là nước."

Đế Phất Y: "......"

......

Viên dạ minh châu lóe sáng, ánh sáng nhẹ nhàng không hề chói mắt, nhưng lại có thể chiếu sáng toàn bộ căn phòng.

Cố Tích Cửu cúi đầu, xem lại các ghi chú của lớp Tử Vân ban.

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com