"Hả? Bổn toạ lộ ra sơ hở chỗ nào?" Đế Phất Y dường như cảm thấy rất hứng thú, thản nhiên rót một chén rượu cho Long Tư Dạ.
Sắc mặt Long Tư Dạ không hề thay đổi: "Các hạ sơ hở quá nhiều! Nhìn qua vẻ mặt và biểu tình của các hạ không có gì bất thường, thậm chí những lời nói ra cũng khiến ta cảm thấy tổn thương, nhưng trong những hành vi cử chỉ hằng ngày vẫn lộ ra không rất nhiều sơ hở. Ví dụ như các hạ không muốn bất cứ ai đến gần, ví dụ như các hạ bỗng nhiên lạnh nhạt với những vị bằng hữu tốt của mình......"
Đế Phất Y nhướng mày: "Chỉ vậy thôi sao?"
"Chỉ những điều đó cũng đủ khiến người ta nghi ngờ thân xác này đã thay đổi người!"
"Vậy làm sao ngươi biết bổn tọa tráo đổi với Tích Cửu?"
Long Tư Dạ nói: "Lúc đầu ta không nghi ngờ các ngươi đã bị tráo đổi. Ta chỉ nghi ngờ có ác linh nào đó nhập vào cơ thể Tích Cửu, trong một cơ thể không có khả năng cùng tồn tại hai hồn phách, vậy nên ta đã từng âm thầm chiêu hồn Tích Cửu...... nhưng tốn công vô ích. Sau đó ta bắt đầu nghi ngờ hồn phách của nàng có thể bị người nào đó bắt mất và nhốt ở trong con rối nào đó. Rốt cuộc, trong Thiên Tụ Đường còn có con rối sư, và một số ác linh đều bị con rối sư nắm giữ sử dụng trong tay......"
Những lời này của hắn rõ ràng đang đi đúng hướng, Đế Phất Y không nói gì, chờ hắn tiếp tục nói tiếp.
Long Tư Dạ tiếp tục nói: "Nếu Tích Cửu không bị thương, hồn phách của nàng cũng rất cường đại, sẽ không bị người đoạt xá, chỉ lúc nàng suy yếu nhất mới có khả năng này. Vì thế ta đã theo dõi Vân Thanh La mấy ngày qua, thậm chí còn lục soát trên người nàng ta, nhưng không tìm thấy gì. Ta không tìm ra được bất thường nào từ chỗ nàng ta. Vì thế ta đã quay mắt, chú ý quan sát ngươi, đương nhiên là nhìn ra được một số sơ hở......"
Cố Tích Cửu cảm thấy ấm áp trong lòng, thì ra Long Tư Dạ đã âm thầm làm nhiều việc như vậy vì nàng!
Nàng giơ tay rót một chén rượu cho Long Tư Dạ: "Xin lỗi, khiến ngươi lo lắng."
Long Tư Dạ nhìn nàng một cái, thở dài: "Ta biết ngươi chỉ làm những gì mình được giao, việc này không trách ngươi được."
Hắn giơ tay muốn vỗ vỗ tay nhỏ của nàng để an ủi một chút, nhưng nhìn thấy đó chính là bàn tay to của Đế Phất Y...... Hắn lại mang vẻ mặt ghét bỏ dời ánh mắt đi.
Hắn nói thêm một số nghi ngờ mình có, sau đó chuyển ánh mắt về phía Đế Phất Y, đáy mắt có chút đắc ý: "Đế Phất Y, ta nói có đúng không?"
"Đúng! Rất đúng!" Đế Phất Y mỉm cười, vươn tay rót thêm cho hắn một chén rượu: "Thấy ngươi thông minh như vậy, bổn tọa kính ngươi một chén."
Long Tư Dạ không khách khí uống rượu, thật ra hắn không sợ Đế Phất Y giở trò ở trong rượu. Hắn chính là danh gia y thuật, trong rượu có độc hay không hắn vẫn dễ dàng phân biệt được.
Hắn cảm thấy rất phấn chấn, đối phó với Đế Phất Y nhiều năm như vậy, không biết bị hắn ta lừa bao nhiêu lần. Lần này, cuối cùng có thể chọc thủng lớp ngụy trang của hắn ta, cũng coi như một bước ngoặt.
Nếu đã ngả bài, vậy hắn cũng không khách khí nữa: "Đế Phất Y, ngươi rốt cuộc đang giở trò gì? Vì sao phải đổi thể với Tích Cửu? Ngày ấy chẳng phải ngươi nói Tích Cửu không thể đổi thể lần nữa hay sao?"
Đế Phất Y liếc mắt nhìn hắn, cũng không khách khí: "Vì sao bổn tọa phải nói với ngươi?"
Long Tư Dạ không ngờ hắn ta lại vô lại như thế: "...... Ngươi!"
Đế Phất Y giơ tay uống một chén rượu: "Bổn tọa không có nghĩa vụ báo cáo với ngươi."
"Đế Phất Y, ta cảm thấy hiện tại ba người chúng ta nên nói chuyện thành thật với nhau! Chẳng lẽ cho tới bây giờ ngươi vẫn còn đề phòng ta? Nếu ta muốn hại ngươi, hôm nay ta sẽ không nói ra sự thật ở đây! Mà là âm thầm chuẩn bị gài bẫy ngươi!" Long Tư Dạ tức giận sôi máu.