Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 795: Cành liễu hình số 8.



Vì suy nghĩ cho danh tiết của mình, Cố Tích Cửu rốt cuộc vẫn tiếp nhận uy hiếp của hắn, chẳng phải chỉ cần hai tuần thôi sao, nàng nhịn một chút là được.

Nàng đang đứng ở dưới một cây đại thụ đợi hắn, bởi vì có chút nhàm chán, nàng tiện tay bẻ một cành liễu nghịch nghịch ở trong tay.

Gió nhẹ thổi qua, Long Tư Dạ xuất hiện cách nàng không xa.

Cố Tích Cửu hơi sững người, vứt cành liễu trong tay.

Long Tư Dạ nhìn thấy cảnh liễu nàng gấp thành hình số 8 dưới mặt đất, sau đó lại nhìn nàng, trong mắt dường như có ánh sáng xẹt qua.

Trong lòng Cố Tích Cửu trầm xuống, bản thân nàng có một số thói quen xấu! Những người khác có lẽ sẽ không để ý, nhưng Long Tư Dạ quá quen thuộc nàng, có thể từ một số động tác nhỏ của nàng hắn có thể nhìn ra manh mối!

Nàng vẫn bình tĩnh, tiện tay bẻ một cành liễu khác, gấp nó thành mấy vòng rồi cười nói: "Trò chơi của tiểu nha đầu, không biết thứ này có gì thú vị, nhưng nàng ấy lại rất thích chơi." Sau đó nàng vứt nó đi, vỗ vỗ tay, lười biếng dựa vào gốc cây, rồi lười biếng chào hỏi Long Tư Dạ một tiếng: "Long tông chủ, vẫn bình an chứ?"

Đã ba ngày qua nàng không gặp hắn, thời gian ba ngày không dài cũng không ngắn, nhưng cũng khiến Long Tư Dạ gầy hơn không ít.

Cố Tích Cửu cảm thấy áy náy trong lòng, nhưng ngoài mặt không dám biểu hiện cảm xúc. Sau khi chào hỏi hắn xong, nàng xoay người định đi.

"Đế Phất Y, ta muốn nói chuyện với ngươi." Long Tư Dạ cố ý vô tình ngăn cản đường đi của nàng.

Cố Tích Cửu nhướng mày, trông có vẻ không kiên nhẫn: "Bổn tọa không có nghĩa vụ tán ngẫu với các hạ." Hiện tại nàng không muốn nói nhiều với hắn, sợ lộ ra dấu vết.

"Cho ta năm phút, được không?" Long Tư Dạ nhìn nàng.

Cố Tích Cửu quay đầu muốn rời đi.

"Một phút! Một phút cũng không được ư?" Long Tư Dạ không muốn bỏ cuộc.

Cố Tích Cửu vẫn không để ý tới.

"Tích Cửu! Ta biết đó là nàng!" Long Tư Dạ đột nhiên ném ra một quả bom.

Cố Tích Cửu đột nhiên dừng lại, không ngờ hắn nhận ra nàng?!

Không, có lẽ hắn chỉ đang lừa nàng......

Cố Tích Cửu đang định tiếp tục đi về phía trước, giọng nói của Long Tư Dạ vẫn liên tục truyền đến: "Các ngươi hoán đổi thân thể đúng không? Tích Cửu, Đế Phất Y sợ ta lừa hắn nên không chịu nói ra chân tướng, nàng cũng sợ ta sao? Nàng cho rằng ta sẽ lừa nàng?"

Hắn đang dùng truyền âm nhập mật, rõ ràng hắn cũng biết lợi hại trong đó, không thể hét lên trước mặt người khác .

Long huấn luyện viên quả nhiên không dễ lừa gạt!

Cố Tích Cửu đành phải đứng lại, những vẫn dùng miệng lưỡi của Đế Phất Y: "Ngươi muốn nói chuyện gì với ta?"

Long Tư Dạ thở dài nhẹ nhõm một hơi, thể hiện thái độ việc công xử theo phép công: "Đế Phất Y, ta đã chuẩn bị một ít rượi ở trong viện, hay là chúng ta cùng nhau uống một chén?"

"Tính thêm cả ta." Một giọng nói truyền đến từ cách đó không xa.

Cố Tích Cửu quay đầu lại, nhìn thấy Đế Phất Y đứng ở nơi đó, đang mỉm cười nhìn nàng và Long Tư Dạ.

......

Cuối cùng, ba người không tới tiểu viện của Long Tư Dạ uống rượu, mà là biệt viện của Đế Phất Y, bởi vì trong viện của Đế Phất Y có rất nhiều rượu ngon.

Sân sau của biệt viện.

Hậu viện có một cái hồ nhỏ, trong hồ có đình, trong đình có bàn có ghế, có rượu có đồ ăn.

Ba người ngồi xung quanh bàn nhỏ trong đình.

"Long tông chủ quả nhiên rất thông minh." Đó là những lời đầu tiên của Đế Phất Y, khi nói những lời này, mặc dù hắn vẫn ở trong cơ thể Cố Tích Cửu, nhưng giọng điệu động tác đã là chính hắn.

Long Tư Dạ nhếch môi nhìn gương mặt kia của Cố Tích Cửu, hắn không thể nói lời khó nghe, chỉ nhẹ nhàng đáp: "Quá khen! Quá khen! Chủ yếu là ta quá quen thuộc Tích Cửu. Và các hạ lộ ra quá nhiều sơ hở!"

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com