Nhưng hắn không dám tiếp tục tiến về phía trước, bởi vì trong tay Cố Tích Cửu đã dí một con dao găm sáng như tuyết ở phía trên cổ hắn: "Ta còn có thể khiến cổ ngươi cũng đỏ lên nữa, ngươi tin hay không?"
Đế Phất Y nhìn con dao găm rồi lại nhìn nàng: "Bảo bối, con dao của nàng đang muốn cắt cổ của nàng a, nàng không muốn thân xác này nữa hay sao?"
Cố Tích Cửu mỉm cười: "Yên tâm, ta chỉ khiến ngươi chảy một ít máu, để ngươi cảm giác đau đớn một chút. Ta sẽ không thật sự đả thương thân xác của mình. Nếu không tin thì ngươi cứ việc thử xem!"
Đế Phất Y thở dài nhìn nàng: "Ta không tin ——" Sau đó hắn đột nhiên nghiêng người về phía trước!
Cố Tích Cửu vội vàng rút tay lại, con dao rơi xuống mặt đất: "Ngươi điên rồi!"
Đế Phất Y cong mày, giống như rất vui vẻ, vươn tay ôm lấy bả vai nàng: "Tiểu Tích Cửu, nàng không thể đánh cược với ta."
Cố Tích Cửu nổi điên, đột nhiên nghiêng người vật hắn xuống giường, giọng điệu nguy hiểm: "Đế Phất Y, hiện tại ta chính là thân nam nhi!"
Chết tiệt, vừa rồi bị hắn đùa giỡn, nàng cảm thấy chỗ nào đó càng cứng hơn nữa!
Đế Phất Y lười biếng nằm ở nơi đó, giống như mặc kệ nàng muốn làm gì thì làm: "Hả? Sau đó thì sao?"
Sau đó cái đầu ngươi!
Hắn tưởng nàng sẽ dùng thân thể này xuyên vào người hắn ư?
Đó chính là thân xác của nàng, mặc dù rất đẹp, nhưng nàng nhìn thấy lại có một loại cảm giác cực kỳ quái dị.
Cố Tích Cửu không muốn tiếp tục dây dưa với hắn, trực tiếp tránh khỏi người hắn. Nàng thả người nhảy xuống giường, cúi đầu nhìn xuống, nơi đó còn dựng lên thành một cái lều cao......
Nàng ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Đế Phất Y đang nằm nghiêng ở trên giường, vẻ mặt hứng thú nhìn nàng.
Cố Tích Cửu vung tay lên, một bộ quần áo lập tức bay đến trên đầu hắn: "Phi lễ chớ nhìn! Đừng chọc thân xác ta thành lỗ!"
Nàng đang nghĩ có nên xối một chậu nước lạnh lên người để tiểu Đế Phất Y ngóc đầu xuống hay không, Đế Phất Y phía sau cuối cùng không trêu chọc nàng nữa: "Ngươi ngồi xuống trước, nạp khí vào đan điền, dồn vào nhâm đốc......" Giọng điệu của hắn cuối cùng trở nên nghiêm túc.
Cố Tích Cửu bán tín bán nghi, cuối cùng cũng ngồi xuống vận công theo lời hắn nói. Một lát sau, tiểu Đế Phất Y hoạt bát rốt cuộc cũng trở nên ngoan ngoãn.
Cố Tích Cửu thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Thì ra chuyện này cũng có cách đối phó...... Sáng sớm mỗi ngày ngươi đều phải làm như vậy?"
Đế Phất Y trầm mặc một lát: "Lúc nó ở trong tay ta chưa từng xuất hiện tình huống thế này."
Cố Tích Cửu không tin, hắn nói giống như nàng chính là sắc lang: "Ngươi lại nói dối!"
Đế Phất Y cười cười, không nói gì nữa.
Hắn là thần, đúng thật là từ trước tới nay chưa từng có những phản ứng nam tử bình thường đó, trước khi gặp được Cố Tích Cửu, hắn thậm chí cũng không có dục vọng.
Và nàng giống như chìa khóa của chiếc hộp Pandora, mở ra tất cả cảm xúc của hắn, khiến hắn sống như một con người......
......
Ba ngày trôi qua như vậy, mỗi sáng sớm trước khi rời giường, Cố Tích Cửu đều phải vận công một lần, để tiểu Đế Phất Y khôi phục lại bình thường.
Cố Tích Cửu lại lên lớp dạy, lần này cũng không tệ lắm, Đế Phất Y đã soạn giáo trình tường tận giúp nàng, cũng liệt kê tất cả những vấn đề mà học sinh có khả năng sẽ hỏi cùng với đáp án.
Hơn nữa Đế Phất Y còn nhắc nhở cho nàng lúc ở dưới lớp, vì vậy tiết dạy thứ hai của nàng rất vừa ý.
Lần này đi học, Vân Thanh La cũng tới. Trông nàng ta gầy hơn một chút, cũng khiêm tốn hơn, ngoại trừ thỉnh thoảng nhìn về phía 'Đế Phất Y' với ánh mắt nóng như lửa đốt, dường như không có gì khác thường.
Sau khi tan học, Cố Tích Cửu thoáng đợi Đế Phất Y một lúc.
Bởi vì hắn nói với nàng, nếu sau khi tan học nàng không đợi hắn, hắn sẽ đuổi theo nàng ngay trước mặt mọi người, để mọi người đều nhìn thấy Cố Tích Cửu điên cuồng đuổi theo Đế Phất Y......