"Bổn tọa muốn nói, nếu muốn hoán đổi lại, ngươi cần phải hy sinh một chút gì đó."
Cố Tích Cửu nhướng mày: "Hy sinh cái gì?"
"Cùng bổn tọa ở chung một phòng." Đế Phất Y trực tiếp ném ra một quả bom.
Cố Tích Cửu sững sờ: "Cái gì?" Hiện tại nàng đang chiếm cứ thân xác nam tử của hắn, còn hắn lại là thân nữ tử.
Cùng phòng...... chẳng lẽ mình phải dùng cơ thể này lăn giường với hắn?
Cố Tích Cửu sốc nặng!
Mặc dù nàng hơi đanh đá, có chút nam tính, nhưng nàng đã là một nữ hài tử nhiều năm như vậy, cho dù hiện tại đang sống ở trong cơ thể nam nhân, nàng vẫn không cảm thấy mình là một nam tử. Nàng sợ khi đến thời điểm đó nàng sẽ gặp khó khăn...... không thể cương cứng......
Hơn nữa nàng còn muốn ở bên Long Tư Dạ với thân mình hoàn hảo, không muốn mất trinh theo cách biến thái như vậy.
Hơn nữa, tự mình thâm nhập vào chính bản thân mình......
Nàng thật sự sợ rằng nàng không thể tự mình làm được điều đó.
Khuôn mặt nàng lúc xanh lúc trắng, trừng mắt nhìn Đế Phất Y: "Ngươi lừa ta đúng không?! Sao có thể dùng phương pháp biến thái như thế?!"
Đế Phất Y nhìn chằm chằm khuôn mặt nàng một lát, không nhịn được đỡ trán: "Tích Cửu, nói thật, ta thật sự không ngờ gương mặt kia của ta lại có biểu cảm phòng phú như vậy, ngươi đã khiến nó rối rắm quá nhiều."
Cố Tích Cửu: "......"
Đế Phất Y tiếp tục nói: "Hơn nữa, ngủ chung phòng thì có gì quá đáng? Nếu chúng ta muốn hoán đổi lại thân thể, cần phải chờ linh lực trong thân thể kia của ta khôi phục ít nhất là một phần mười. Nếu muốn nhanh chóng khôi phục, ta nhất định phải tu luyện một loại công pháp đặc biệt. Công pháp kia quá phức tạp, ngươi không thể tự mình tu luyện được. Ta phải ở bên cạnh quan sát, bất cứ lúc nào đều có thể nhắc nhở ngươi......"
Thì ra ở chung phòng mà hắn vừa nói là có ý này.
Cố Tích Cửu thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lẽ ra hắn nên nói sớm! Khiến nàng hiểu lầm......
Đế Phất Y dường như nghĩ tới điều gì, đột nhiên cười: "Trong thế giới bên kia của ngươi, có phải ở chung phòng còn có ý khác hay không?"
Cố Tích Cửu quyết đoán nói: "Không có!"
Đế Phất Y nhìn nàng chằm chằm một lát, khiến cố Cố Tích Cửu gần như dựng cả tóc gáy. Nàng tức giận trừng mắt liếc hắn một cái: "Nhìn cái gì? Đây chính là khuôn mặt của ngươi, ngươi còn nhìn chưa đủ?"
Đế Phất Y xoay người ngồi xuống: "Nhìn từ góc độ này còn nhìn chưa đủ." Sau đó hắn hài lòng gật đầu: "Bổn tọa quả nhiên đẹp nhất, bất luận nhìn như thế nào cũng đều đẹp nhất."
Cố Tích Cửu trầm mặc một lát, cuối cùng bình luận một câu: "Đế Phất Y, ta cảm thấy dù nhìn ngươi từ bất cứ góc độ nào cũng đều là da mặt dày nhất."
Đế Phất Y cười ha ha: "Tích Cửu, ngươi vẫn là người hiểu ta......"
Cá trong tay hắn đã nướng xong, hào hứng đưa cho Cố Tích Cửu: "Tới, nếm thử tay nghề của ta."
Thành thật mà nói, kỹ năng nướng cá của hắn thật sự không bằng Cố Tích Cửu, Cố Tích Cửu vẫn luôn không khách khí với hắn, vì thế nàng vừa cắn một miếng liền lắc đầu nói: "Không thể ăn! Chẳng trách đại trai không thích." Nàng còn cố ý khiêu khích hắn: "Ta đoán thậm chí ngay cả chim bói cá cũng không thèm để ý tới."
Đế Phất Y: "......"
Hắn cũng cảm thấy thất vọng, rõ ràng hắn đã làm theo từng bước mà Cố Tích Cửu đã dạy hắn nướng cá, vì sao vẫn không được?
"Có phải cá có vấn đề hay không? Có lẽ con cá này hương vị không tốt." Đế Phất Y bắt đầu tìm kiếm nguyên nhân khách quan.
Cố Tích Cửu lườm hắn một cái, không nói một lời liền đi thu dọn cá ở trong cái sọt.
Nàng muốn nướng vài con cho hắn nhìn xem. Sự thật luôn thắng lời nói! Hừ!
Sự thật quả nhiên luôn thắng lời nói. Sau khi Cố Tích Cửu nướng xong mấy con cá, đưa cho hắn nếm thử. Đế Phất Y quả nhiên không còn lời gì để nói.
Hai người ngồi bên đống lửa ăn cá, Cố Tích Cửu đột nhiên nhớ tới một người khác: "Đúng rồi, tiểu hồ ly đâu rồi?"