Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 776: Cảnh này rất ấm áp.



Mỗi một phút trôi qua đều rất gian nan, ngột ngạt đến nỗi mắt nàng ta xẹt đầy ngôi sao, tai ù não sưng......

Một phút cuối cùng nàng ta không nín được nữa, không nhịn được hô hấp một ngụm, sau đó lập tức sặc nước......

Cuối cùng thật vất vả thân thể mới khôi phục lại tự do, nàng ta luống cuống tay chân bơi lên, cả người choáng váng vì sặc.

Thậm chí tình trạng sặc nước khiến nàng ta đang bị thương lại càng thêm thương. Khi nàng ta thật vất vả bò được lên trên bờ, cả người đều không tốt ——

......

Lúc Cố Tích Cửu tỉnh lại trên chiếc giường lớn to rộng mềm mại, bên ngoài trời đã tối đen.

Mộc Phong nhẹ nhàng gõ cửa ở bên ngoài: "Chủ thượng?"

Cố Tích Cửu vươn người, đau lòng nhìn cơ thể mình. Nàng vẫn ở trong thân xác Đế Phất Y, không bởi vì ngủ một giấc là có thể trở về bản thể.

Hiện tại nàng vẫn là Tả thiên sư cao cao tại thượng.

Nàng cảm ứng trên người một chút, trong cơ thể đã bắt đầu có linh lực đang chậm rãi lưu động, xem ra thân thể này đang ở trong trạng thái khôi phục, hơn nữa tốc độ khôi phục khá nhanh.

Từ sau khi nàng vào trong thân xác này, nàng luôn cảm thấy mình rất thích ngủ. Hôm qua sau khi tham gia xong lễ cập kê, lúc trở về nàng vốn định mở không gian trữ vật của Đế Phất Y để tìm mấy cuốn sách, tìm xem có phương pháp nào thích hợp để đổi lại thân xác hay không, nhưng nàng cảm thấy rất mệt mỏi, vì thế dứt khoát nằm xuống ngủ......

Nàng ngủ một giấc cho đến tận bây giờ.

"Chủ thượng? Ngài đã tỉnh?" Mộc Phong tiếp tục gõ cửa ở bên ngoài.

"Vào đi." Cố Tích Cửu mở miệng khi bước tới ngồi trước bàn.

Mộc Phong thấy Tả thiên sư luôn có chuyện để nói, vì thế sau khi tiến vào liền nói thẳng vào vấn đề: "Chủ thượng, ngày mai ngài phải lên lớp 1 Tử Vân ban, ngài có cần thuộc hạ chuẩn bị gì không?"

Cố Tích Cửu ong đầu một lát: "Đi học?" Tả thiên sư lần này tới đây còn có việc riêng? Lớp học nào?

"Chủ thượng, ngài đã đồng ý với Cổ đường chủ giảng bài ba tháng ở đây, chủ yếu là giảng giải về thuật ngự phong......" Mộc Phong nói đúng sự thật.

Cố Tích Cửu sửng sốt, cuối cùng đưa ra yêu cầu: "Ngươi có thể chuẩn bị giáo trình cho bổn tọa." Mặc dù nàng không hiểu gì về thuật ngự phong, nhưng chỉ cần có giáo trình là nàng có thể vẽ muỗng theo hình quả cầu.

Mộc Phong khó xử: "Chủ thượng, đây là lần đầu tiên chủ thượng giảng về thuật này, thuộc hạ cũng không hiểu lắm."

Cố Tích Cửu nhướng mày: "...... Vậy ngươi có thể chuẩn bị gì cho bổn tọa?"

Mộc Phong lập tức nói: "Thuộc hạ có thể rót trà cho chủ thượng, triệu tập học sinh cho chủ thượng, có lẽ cũng cần phải chuẩn bị một số hộp đồ để đựng bài của học sinh, thuộc hạ có thể chuẩn bị trước."

Cố Tích Cửu nhéo nhéo giữa mày: "Bổn tọa cần suy nghĩ một chút, ngươi lui xuống trước đi."

Mộc Phong vâng dạ một tiếng, định xoay người rời đi, Cố Tích Cửu lại hỏi: "Vậy...... Cố cô nương ở đâu?"

"Ồ, nàng có lẽ vẫn đang ở trong viện của mình dưỡng thương. Đúng rồi, tinh thần của Cố cô nương hiện tại đã khá hơn nhiều, lúc chạng vạng hôm nay nàng đã đi ra ngoài câu cá. Đến buổi tối mới quay trở về."

Cố Tích Cửu đứng lên rồi đi ra phía bên ngoài: "Bổn tọa sẽ đi gặp nàng một chút."

......

Cố Tích Cửu còn chưa đi vào tiểu viện kia đã ngửi thấy mùi cá nướng.

Nàng đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Đế Phất Y đang khoanh chân ngồi trên một cái chiếu, trước mặt là một đống lửa trại.

Cá đang được nướng trên đống lửa, đại trai đang mở vỏ ngoan ngoãn chờ bên cạnh, Lục Ngô cũng ngồi xổm ở trên vỏ trai, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con cá. Trong khi Phong Triệu thì bình tĩnh phe phẩy cái đuôi ở bên cạnh.

Khung cảnh này rất ấm áp, Cố Tích Cửu mím môi, thở dài trong lòng một hơi.

Sự ấm áp này vốn nên thuộc về nàng.

Đại trai, Lục Ngô, Phong Triệu vốn là linh sủng của nàng, hiện tại toàn bộ đều đang xúm quanh Đế Phất Y, khiến nàng cảm thấy rất khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com