Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 773: Thật vất vả cho ngươi.



Cố Tích Cửu nhướng mày: "Sao ngươi biết hắn căn bản không để ở trong lòng? Lần này hắn đưa ra toàn là đồ vật cực kỳ quý hiếm, đều là đồ hắn luôn sử dụng, độc nhất vô nhị trên đời."

Vân Thanh La mỉm cười: "Hầu hết mọi thứ trong tay Tả thiên sư đại nhân đều là độc nhất vô nhị, đưa ra một hai thứ cũng không thành vấn đề. Hơn nữa ngài ấy rất thích dìu dắt hậu bối, thường xuyên tặng đồ cho hậu bối, rất nhiều người đều nhận được quà của hắn......"

Lần này Cố Tích Cửu nhướng cao lông mày: "Hắn thường xuyên tặng đồ cho người khác? Sao ta lại không biết?"

Vân Thanh La rốt cuộc đắc ý: "Chuyện của hắn, hắn chỉ nói với người thân cận nhất. Ngươi nghĩ mình là ai ở trong mắt hắn? Đương nhiên, hắn sẽ không nói với ngươi, ngươi không biết cũng rất bình thường. Ngươi cũng căn bản không có tư cách để biết!"

Cố Tích Cửu lại ném cần câu xuống, nói giọng sâu kín: "Ta cảm thấy ta là người có tư cách biết nhất...... Ta cảm thấy trên đời này có lẽ không có người nào hiểu hắn hơn ta......"

Vân Thanh La ngửa đầu cười: "Đó chỉ là ngươi cảm thấy mà thôi! Trên thực tế ngươi không biết gì cả!"

"Hả? Ngươi biết? Vậy ngươi nói xem, hắn từng tặng đồ cho ai? Tặng cái gì?"

Vân Thanh La mím môi cười nói: "Được rồi, hôm nay tâm tình bổn cô nương đây tốt, vì thế sẽ nói cho ngươi biết một chút. Tất cả đệ tử thiên bẩm đều được hắn tặng quà!"

Cố Tích Cửu không cho là đúng: "Điều đó chẳng có gì lạ. Hắn là thủ lĩnh đệ tử thiên bẩm, để những đệ tử thiên bẩm khác tiến bộ nhanh hơn, hắn đương nhiên sẽ đưa ra một số thứ tương ứng, tạo điều kiện bọn họ luyện công."

Vân Thanh La hừ một tiếng nói: "Ngươi hiểu được điều này là tốt! Ngươi xem, toàn bộ đệ tử thiên bẩm đều được hắn tặng quà. Ngươi là môn nhân của thánh tôn, hắn đưa cho ngươi một số thứ cũng xem như nể mặt thánh tôn mới đưa. Nếu ngươi không phải là môn nhân của thánh tôn, hắn căn bản không thèm liếc mắt nhìn ngươi một cái!"

Cố Tích Cửu khẽ cau mày: "Ngươi đang nói Tả thiên sư là người hám lợi?"

Vân Thanh La nghẹn ngào một chút: "Không phải! Ta chỉ là...... chỉ là đang giải thích cho ngươi biết, lý do vì sao lần này Tả thiên sư tặng đồ cho ngươi mà thôi!"

Cố Tích Cửu nói: "Ngươi đã nói lòng vòng hồi lâu như vậy, chỉ vì muốn tìm một lý do để Tả thiên sư tặng quà cho ta? Thật vất vả cho ngươi!"

Vân Thanh La nghe thấy những lời này của nàng thì cảm thấy giống như đang bị châm chọc, vô cùng tức giận: "Ngươi không tin? Ngươi cho rằng Tả thiên sư thích ngươi ư?"

Cố Tích Cửu dừng lại một chút, gật đầu: "Ừ! Ta cảm thấy hắn rất thích ta! Thậm chí hắn còn yêu ta."

Vân Thanh La: "......"

Nàng ta nắm chặt nắm tay ở trong ống tay áo, đột nhiên cười lạnh một tiếng: "Cố Tích Cửu, ngươi quên chuyện Thất Tịch rồi sao?"

Lần này Cố Tích Cửu cuối cùng nghiêm túc nhìn nàng ta: "Chuyện Thất Tịch nào?"

Vân Thanh La nói: "Ngươi giả vờ hồ đồ cái gì? Ngươi quên chúng ta đã ở gặp nhau trong ngày lễ Thất Tịch rồi ư?"

Ánh mắt Cố Tích Cửu khẽ nhấp nháy, nghiêng đầu nhìn nàng ta, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra: "Vậy thì sao?"

"Vậy thì sao?!" Vân Thanh La tiến lên một bước, đè thấp giọng nói, nhưng vẫn không nhịn được đắc ý: "Cố Tích Cửu, ngày đó ngươi rõ ràng nhìn thấy ta đi chơi cùng với Tả thiên sư......"

Bàn tay nắm cần câu của Cố Tích Cửu hơi căng thẳng. Nàng dứt khoát không câu cá nữa, nhìn Vân Thanh La, ánh mắt có chút khó lường: "Hả? Các ngươi đi chơi cùng nhau......"

Vân Thanh La cười nói: "Đúng vậy, ngươi cũng nhìn thấy rồi. Ngày đó hắn luôn ở bên ta, cùng ta đi dạo chợ đêm, cùng ta xem bắn pháo hoa, cùng ta thả đèn trên sông. Ngày đó hắn còn cùng ta thả đèn uyên ương, ngụ ý chúng ta sẽ bên nhau suốt đời...... Khi ngươi nhìn thấy chúng ta, chúng ta vừa mới đi dạo chợ đêm. Ngày đó hắn không thèm để ý đến ngươi, ngươi chào hỏi hắn nhưng hắn vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Lúc ấy có phải ngươi rất thất vọng hay không?"

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com