Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 766: Cảm giác cùng hắn bái thiên địa kết hôn



Thì ra lễ cập kê lại rườm rà như vậy, chẳng khác gì bái thiên địa kết hôn!

Cố Tích Cửu có chút không kiên nhẫn, nhưng cũng may chuyện nàng cần làm cũng không nhiều lắm, vì thế nàng giả bộ cầu nguyện một chút, sau đó đưa hương trong tay cho Đế Phất Y, cố gắng nén cười nhìn hắn dùng thân xác Cố Tích Cửu quỳ lạy thiên địa......

Trong lòng nàng vẫn có chút vui sướng khi người gặp họa. Đế Phất Y vẫn luôn cao cao tại thượng, có lẽ ngoại trừ thánh tôn, hắn chưa từng quỳ lạy bất cứ kẻ nào. Nhưng hiện tại hắn sẽ phải dùng thân xác người khác hành đại lễ quỳ lạy ở chỗ này......

Ừm, cũng xem như nàng lừa hắn được một lần!

Nàng đang vui sướng, không để ý Đế Phất Y trong lúc nhận hương, dưới chân không biết vướng phải cái gì, loạng choạng một chút, sau đó nãy về phía người nàng!

Vì thế Cố Tích Cửu đã ôm lấy 'ôn hương nhuyễn ngọc' vào lòng......

Hiện tại nàng không có nhiều sức lực, hơn nữa góc ngã của Đế Phất Y rất xảo quyệt, vừa lúc khiến nàng đứng không vững, cũng không thể không quỳ xuống cùng với 'ôn hương nhuyễn ngọc' ở trong lòng ngực ——

Đợi đến lúc nàng có phản ứng lại, nàng và Đế Phất Y đã song song quỳ trên mặt đất. Đế Phất Y là người rất thận trọng, hắn cũng nhân cơ hội cắm hương vào trong lư hương phía trước ——

Bởi vì những động tác này quá liền nhau và quá trùng hợp, trông giống như hai người cùng nhau quỳ lạy thiên địa ——

Cố Tích Cửu nhíu mày, muốn lập tức đứng dậy, nhưng nàng vừa mới nhổm người lên được nửa chừng, hai chân đột nhiên mềm nhũn. Nàng lại quỳ xuống.

Và lần này nàng tình cờ quỳ về phía Đế Phất Y, và Đế Phất Y cũng đang bắt đầu vái lần thứ hai......

Tư thế của hai người lần này lại giống như phu thê giao bái thành thân ——

Đầu hai người va vào nhau khi cùng vái xuống.

Long Tư Dạ đứng bên cạnh xem lễ không nhịn được nữa, vội vàng tiến lên một bước: "Tả thiên sư, ngươi đang làm gì vậy?!"

Cố Tích Cửu có khổ nói không nên lời. Trong lòng nàng biết hai lần cúi đầu của mình có chút kỳ lạ, chắc chắn là do Đế Phất Y đối diện đã giở trò quỷ, nhưng lúc này nàng lại không thể vạch trần hắn, chỉ đành phải đứng dậy. Nàng đang định tìm một lý do để dập tắt chuyện này, nhưng Đế Phất Y cũng đã đứng dậy. Hắn vẫn rất bình tĩnh, liếc mắt nhìn Long Tư Dạ một cái: "Long tông chủ, Tả thiên sư đại nhân chỉ bị trượt dưới chân mà thôi, ngươi hô to gọi nhỏ ở đây làm gì?"

Một chút đau đớn thoáng qua trong mắt Long Tư Dạ: "Tích Cửu......"

Đế Phất Y hơi gật đầu với hắn, vẫn dùng giọng điệu của Cố Tích Cửu: "Long tông chủ, mời ngài ngồi xuống trước, đợi lát nữa Tích Cửu còn phải phụng trà ngài."

Long Tư Dạ ngây người một lát, yên lặng xoay người ngồi lại chỗ cũ.

Cố Tích Cửu phẫn nộ trong lòng: "Đế Phất Y, ngươi đừng dùng thân xác của ta để tổn thương hắn!"

Đế Phất Y liếc mắt nhìn nàng một cái rồi nói: "Mặc kệ hắn khiển trách ngươi?"

Cố Tích Cửu nhíu mày: "Hắn rõ ràng đang trách cứ ngươi!"

"Nhưng hiện tại người chiếm thân xác ta lại chính là ngươi."

"Thì sao? Hắn khiển trách vốn rất có lý. Đầu sỏ khiến ta vừa rồi phải quỳ xuống hai lần có phải là ngươi hay không?" Cố Tích Cửu hỏi thẳng.

Đế Phất Y trầm mặc một lát: "Đúng vậy."

"Vì sao?"

"Lễ cập kê này vốn dĩ chính là chuẩn bị cho ngươi, và người nên bái thiên địa chính là ngươi. Chúng ta hoán đổi thân xác có thể lừa gạt mọi người, nhưng không thể lừa gạt thiên địa. Vì vậy chính chủ là ngươi vẫn nên lễ bái." Đế Phất Y đường hoàng đưa ra lý do.

Cố Tích Cửu: "......" Vậy ư? Vì sao nàng lại có cảm giác Đế Phất Y ép nàng bái thiên địa?

Có lẽ là nàng đa nghi.

Những gì xảy ra chỉ là một tình tiết nhỏ trong lễ cập kê này, sau khi nhạc đệm qua đi, một số quá trình sau đó cũng rất thuận lợi.

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com