Đế Phất Y cười cười: "La phu nhân quả nhiên sảng khoái! Tích Cửu lại kính ngài một chén."
La Tinh Lam đương nhiên không từ chối rượu do nữ nhi mời, vì thế lại thống khoái uống tiếp.
Mọi người vốn đang mong đợi màn kịch mẹ con nhận nhau ôm đầu khóc rống, nhưng không ngờ vở diễn sẽ diễn ra nhạt nhẽo thế này, không thể không cảm thấy thất vọng.
Cổ Tàn Mặc cũng có chút thất vọng, ông luôn có cảm giác phong cách của 'Cố Tích Cửu' dường như có chỗ nào đó không đúng, nhưng không đúng chỗ nào lại nói không nên lời. Khi ông đang ngây người một chút, 'Cố Tích Cửu' đã đảo mắt tới: "Cổ đường chủ, có phải nên sắp xếp chỗ ngồi cho La phu nhân hay không?"
Cổ Tàn Mặc ho khan một tiếng: "Đúng vậy, đúng vậy, sắp xếp chỗ ngồi cho La phu nhân."
Ông vốn định sắp xếp La phu nhân ngồi xuống ở bên cạnh 'Cố Tích Cửu', để hai mẹ con có thể tán gẫu. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt 'Cố Tích Cửu' nhìn mình, ông cảm thấy da đầu tê dại. Ông ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng để La phu nhân ngồi ở vị trí thượng khách......
Cố Tích Cửu không ngờ Đế Phất Y có thể giải quyết tình huống cẩu huyết này dễ dàng như thế, không thể không bội phục trong lòng! Cao tay!
Nàng truyền âm qua chỗ hắn: "Tả thiên sư đại nhân, ta cảm thấy thái độ của ngài đối với La phu nhân dường như hơi lạnh lùng?"
Đế Phất Y cười như không cười liếc mắt nhìn nàng một cái: "Không ngại, chờ sau khi ngươi đổi trở lại, thân thiết hơn với bà ấy cũng không muộn."
Cố Tích Cửu ho nhẹ một tiếng, không nói gì nữa. Thật ra nàng cũng thân thiết không nổi với vị 'mẫu thân' này.
Nàng rất đồng tình nhìn La Tinh Lam. Bà ấy ngồi ở chỗ kia, sống lưng thẳng tắp, rất hiển nhiên đây là vị nữ tử mạnh mẽ, chỉ tiếc ánh mắt không tốt lắm, gả sai người, huỷ hoại cả đời mình, cũng huỷ hoại cả đời nữ nhi của mình......
Nữ nhi của bà ấy thật ra đã chết lâu rồi, hiện tại Cố Tích Cửu đã không còn khát vọng tình thương của mẹ, mọi thứ đều đã ra đi mãi mãi......
Cố Tích Cửu không thể không thở dài cho vị La phu nhân. Đế Phất Y truyền âm tới: "Không cần phải thở dài. Thật ra bây giờ bà ấy sống rất tốt."
"Hả?" Cố Tích Cửu nhướng mày.
"Sau khi bà ấy nhảy vực đã bị thương ở đầu, quên hết mọi chuyện trong quá khứ và được sư huynh mình cứu. Sau khi hồi phục, hai người yêu nhau rồi thành thân hai năm sau đó. Sư huynh nàng là con ngoài giá thú của môn chủ Vô Vọng Môn.
Khi môn chủ Vô Vọng Môn lâm bệnh nặng, bởi vì không còn đứa con nào khác, ông ta đã để đứa con ngoài giá thú này nhận tổ quy tông, quay về Vô Vọng Môn và trở thành Thiếu môn chủ, gia nhập môn phái được nửa năm thì kế vị, trở thành môn chủ Vô Vọng Môn, La Tinh Lam trở thành môn chủ phu nhân.
Bởi vì La Tinh Lam rất hiếm khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài, và phu quân mới của bà ấy cũng chưa bao giờ nhắc tới chuyện cũ của bà ấy, vì thế căn bản không ai biết bà ấy chính là phu nhân nhảy vực kia của Cố Tạ Thiên.
Hai người đã rất yêu nhau. La Tinh Lam sinh được hai nhi tử. Trước khi phu quân La Tinh Lam mất vài năm trước, bởi vì hai nhi tử tuổi còn nhỏ lại yêu quý ái thê, ông đã truyền lại vị trí môn chủ cho La Tinh Lam. La Tinh Lam lãnh đạo có thể nói là không tệ, mấy năm nay có thể khiến Vô Vọng Môn hô mưa gọi gió, trở thành một thế hệ nữ hiệp chân chính......"
Cố Tích Cửu không ngờ kết cục của La Tinh Lam sẽ như thế này, càng không ngờ Đế Phất Y lại biết nhiều như vậy! Quả thực còn muốn đầy đủ hơn cả thám tử tư!
Năm đó khi La Tinh Lam nhảy vực, Cố Tạ Thiên đã tìm khắp trên trời dưới đất, cũng không phát hiện ra nửa góc áo của bà ấy. Không ngờ thì ra bà ấy sớm đã trở thành phu nhân Vô Vọng Môn, hiện tại còn là môn chủ Vô Vọng Môn, đã có một gia đình mới, có người thân mới và những đứa trẻ mới......
Nếu Cố Tạ Thiên biết được kết quả thế này, không biết sẽ cảm thấy thế nào.
Thế sự vô thường! Quả thật đúng là thế sự vô thường!