Bà ấy nhẹ nhàng bước tới, hành đại lễ với Tả thiên sư và Long tông chủ, tiếp đó nói một tiếng cảm tạ với Cổ Tàn Mặc, sau đó ánh mắt nhìn thẳng vào 'Cố Tích Cửu'.
Một đôi mắt sáng ngời dần dần có sương mù bao phủ, đôi môi mỉm cười nhưng khoé mắt lại đỏ hoe nhìn 'Cố Tích Cửu'. Bà ấy chậm rãi đi tới, nói: "Cửu Nhi, ta là mẫu thân của con......" Giọng nói khẽ run rẩy, dường như rất vui mừng nhưng lại dường như rất bi thương.
Đế Phất Y rất là đau đầu nhìn bà ta đến gần, sau đó khóe mắt liếc nhìn Cố Tích Cửu đang ngồi bên cạnh cách đó không xa một cái.
Cố Tích Cửu mỉm cười nhìn hắn, trong ánh mắt có chút chế nhạo và vui sướng khi người gặp họa......
Cố Tích Cửu cảm thấy rất sảng khoái! Nàng thật sự rất sảng khoái! Nàng muốn nhìn xem Tả thiên sư đại nhân sẽ ứng phó với vở tuồng mẹ con này như thế nào......
Hiếm khi nhìn thấy hắn nghẹn khuất, nàng không xem đủ sao được?
Đương nhiên, Cố Tích Cửu cũng quét ánh mắt về phía La phu nhân vài lần. Dù sao bà ấy vẫn là mẫu thân chân chính của Cố Tích Cửu, là một nhân vật truyền kỳ, cũng là nhân vật nhảy vực vì tình. Trong lòng Cố Tích Cửu vẫn rất tôn trọng nữ tử này.
Đương nhiên, nàng chỉ tôn trọng ở trong giới hạn mà thôi, không hề có chút tình mẹ con nào đối với bà ấy. Nàng không phải là tiểu thư tướng quân phủ Cố Tích Cửu đã từng bị vị kia khinh bỉ, chỉ là mượn thân xác nữ nhi nhà người ta mà thôi. Cho dù nàng chân chính là tiểu thư tướng quân phủ, cũng chưa chắc có nhiều cảm xúc đối với La phu nhân. Rốt cuộc, hai người đã tách nhau ra ngay từ khi nàng mới lọt lòng, hơn nữa ở trong lòng nguyên chủ Cố Tích Cửu, vị mẫu thân này vẫn luôn là thủ phạm chính gây ra một đời bi kịch cho nàng. Cho dù hiện tại nguyên chủ nhìn thấy mẫu thân của mình, có lẽ cũng rất ghét bà ấy......
Ngay cả tình cảm mẹ con cũng cần có sự giao thoa sớm chiều, vì thế cho dù hai người có máu mủ tình thâm, cũng không hề cảm thấy thân thiết.
Cố Tích Cửu đang nghiền ngẫm ở trong lòng xem lúc này nguyên chủ Cố Tích Cửu sẽ có cảm giác thế nào, nhưng nàng phát hiện không thể tìm thấy bất kỳ cảm xúc nào cả......
Nàng bỗng nhiên cảm thấy thật ra đổi thể thế này cũng không tệ, ít nhất nàng không cần phải đối mặt với trường hợp xấu hổ thế này.
Nàng nhìn chằm chằm vào Đế Phất Y, xem hắn sẽ ứng phó như thế nào.
Hắn sẽ đứng lên nhanh chóng lao vào trong vòng tay của mẫu thân? Hay là vừa giận vừa hận vừa oán nói "Bà là ai? Ta không cần bà. Bà không phải là mẫu thân của ta. Mẫu thân của ta sao nhiều năm như thế lại không tới gặp ta một lần? Mặc kệ ta bị ức hiếp ở tướng quân phủ?", Cố Tích Cửu lướt qua những khả năng mà nguyên chủ Cố Tích Cửu sẽ nói ở trong đầu một lần, sau đó hứng thú chờ xem Đế Phất Y sẽ dùng cách nào đáp trả ——
Chuyện La phu nhân năm đó nhảy vực lan truyền gần như cả đại lục đều biết, bây giờ bà ấy đột nhiên xuất hiện, thật ra mọi người cũng muốn nhìn xem phản ứng của Cố Tích Cửu một chút. Vì thế toàn bộ ánh mắt trong đại đường gần như đều đổ dồn vào hai mẹ con.
Kết quả, Đế Phất Y không làm gì cả, hắn chỉ cười cười, nâng chén rượu trước mặt, bình tĩnh nói: "Ta nên gọi ngài là La phu nhân hay là Cố phu nhân?"
La Tinh Lam sững sờ: "Cửu Nhi......"
Đế Phất Y mỉm cười: "Năm đó ngài quyết tuyệt nhảy vực cắt đứt toàn bộ quan hệ với tướng quân phủ. Nếu vậy, hiện tại ngài cũng không muốn có bất kỳ liên quan nào với tướng quân phủ. Ta nghĩ tốt nhất vẫn nên gọi ngài một tiếng La phu nhân."
La Tinh Lam nhìn 'nữ nhi' trước mắt, đôi môi run rẩy một lát, sau đó mới nhẹ nhàng lên tiếng: "Được."
Đế Phất Y rót một chén rượu nâng về phía bà ấy: "Vậy —— chúng ta cùng uống một chén?" Đơn giản giống như bằng hữu gặp nhau.
Sương mù trong mắt La Tinh Lam đã cô đọng lại thành giọt. Bà ấy cố nén lại để khiến chúng không rơi xuống, yên lặng bưng chén rượu lên, lại nói một tiếng: "Được ——" sau đó uống một hơi cạn sạch rượu trong chén!