Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 757: Ta lại cởi ra để ngươi mặc lại



Cố Tích Cửu không quan tâm mọi người sẽ nói gì, không quan tâm tới ánh mắt của những người khác, nhưng nàng lại quan tâm tới bằng hữu của mình. Nhưng chuyện này lại không cách nào giải thích......

"Đều tại ngươi!" Cố Tích Cửu cảm thấy không thể thoát ra được cơn tức của mình.

"Ừ, đều do ta." Đế Phất Y nói giọng nhẹ nhàng, nắm lấy một bàn tay của nàng: "Đừng lo lắng, được không?"

Cố Tích Cửu: "......"

Đế Phất Y đứng dậy, thuận tiện hôn ở trán nàng một cái: "Đi thôi."

Cố Tích Cửu sờ trán của mình, nhìn Đế Phất Y đã đứng dậy trước mặt, đột nhiên tỉnh táo lại: "Này, ngươi mặc quần áo xong từ lúc nào vậy?!"

Gia hỏa này mặc quần áo quả thực còn nhanh hơn gió!

Nàng chỉ hơi bối rối một chút, hắn đã nhanh nhẹn mặc xong toàn bộ váy áo! Sớm biết như thế, vừa rồi nàng cứ để tự hắn mặc là được, không cần phải giúp hắn mặc đồ làm gì, khiến cho tiểu hồ ly hiểu lầm......

Nàng hỏi hắn một câu như vậy, giống như đang trách hắn mặc đồ quá nhanh, đã vậy vì sao còn muốn nàng mặc đồ giúp hắn?

Nhưng bởi vì nàng hỏi quá nhanh, Đế Phất Y đương nhiên hiểu lầm. Hắn đứng lại, xoay người nhìn nàng, dò hỏi: "Hay là, ta lại cởi ra để ngươi mặc lại cho ta?"

Cố Tích Cửu: "......"

......

Lễ cập kê là một ngày quan trọng đối với nữ hài tử.

Thông thường, nếu học sinh đến tuổi cập kê ở Thiên Tụ Đường, Thiên Tụ Đường sẽ cực kỳ long trọng tổ chức một buổi yến tiệc chúc mừng ngày đặc biệt này cho học sinh đó.

Thật ra Cổ Tàn Mặc và các đạo sư đã biết trước ngày lễ cập kê của Cố Tích Cửu. Gần đây nàng cực kỳ nổi bật ở Thiên Tụ Đường, khiến mọi người đều lau mắt mà nhìn. Cổ Tàn Mặc rất vui, vì thế đã đặc biệt chuẩn bị yến hội này một cách hoành tráng hơn.

Yến hội được tổ chức ở trong điện lớn nhất của Thiên Tụ Đường - Minh Phong Đường.

Khi Cố Tích Cửu tới đây, nơi này đã được đổi mới hoàn toàn.

Nàng không đi cùng với Đế Phất Y, tránh cho bị những người khác nói ra nói vào. Nàng đã để Đế Phất Y đi trước, sau đó quay về viện của mình thay một bộ quần áo khác rồi mới chạy tới đây.

Hiện tại nàng đang ở trong thân xác Đế Phất Y, mọi người đều nhận nàng là Đế Phất Y. Lúc nàng vừa đến, từ bên trong và bên ngoài cánh cửa đều lần lượt quỳ xuống một loạt.

Cố Tích Cửu vốn cảm thấy chán nản khi không thể đón nhận những lời chúc mừng trong lễ cập kê mười lăm tuổi của mình, nhưng hiện tại nhìn thấy cảnh này, chút hờn dỗi kia liền tiêu tán đi rất nhiều.

Hiện tại nàng là Tả thiên sư, đương nhiên ngồi ở trên vị trí tốt nhất, đích thân Cổ Tàn Mặc tháp tùng bên cạnh.

Cố Tích Cửu rất có thiên phú diễn xuất, giả rồng như rồng, giả hổ như hổ, nàng lại quen thuộc Đế Phất Y, đương nhiên có thể diễn xuất được phong cách và hành động của hắn. Những người ở đây không ai có thể nhìn ra được, nàng là hàng giả.

Ngay sau khi tới đây, nàng phát hiện Đế Phất Y vẫn còn chưa tới ——

Trong lòng nàng có chút lo sợ. Đế Phất Y đang ở trong thân xác của nàng, hiện tại chính là chính chủ, hắn sẽ không làm ra chuyện xấu gì nữa chứ?

Nàng lại nhìn quanh bốn phía một chút, phát hiện phần lớn mọi người đều đã tới.

Vốn dĩ trong ngày lễ cập kê của học sinh, các đạo sư đều phải tới, nhưng các bạn học thì không bắt buộc, có tới hay không đều phụ thuộc vào quan hệ thường ngày của bọn họ.

Trong tình huống bình thường, một bạn đồng học tới tuổi cập kê, các bạn trong lớp sẽ tới tham dự chúc mừng, rất hiếm khi có bạn học ở các lớp khác. Nếu là một người có năng lực ngoại giao và bản lĩnh kém một chút, ngay cả bạn học cùng lớp cũng chưa chắc sẽ tới, có thể chỉ có vài ba người mà thôi.

Nhưng lần này trong ngày cập kê của Cố Tích Cửu, gần như tất cả học sinh Thiên Tụ Đường đều tới! Ngay cả những bậc đàn anh đàn chị khoá trên cũng không ngoại lệ.

Cố Tích Cửu yên lặng lướt qua đám đông một vòng, trong lòng có chút cảm động. Thật sự không dễ dàng gì để nàng dành được sự tôn trọng thế này bằng chính bản lĩnh của mình......

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com