Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 741: Hắn thật sự ghen......



Đôi môi của Cố Tích Cửu cong lên: "Nếu không phải ta liều mạng, có lẽ đội của Vân Thanh La đã thắng, đúng không?!"

Nếu đúng như vậy, tuyết ưu đàm quả này của hắn rõ ràng là muốn đưa cho Vân Thanh La! Chẳng qua vì đội của Cố Tích Cửu đã thắng, nên hắn chỉ thuận nước đẩy thuyền đưa tới đây mà thôi! Nàng mới không thèm nhận!

"Trận chiến này, người cuối cùng sẽ thắng đã được chú định là ngươi." Đế Phất Y nhẹ giọng nói ở phía sau nàng.

Cố Tích Cửu ngẩn người, không nhịn được xoay người lại nhìn hắn, thấy hắn không biết từ khi nào đã mang mặt nạ lên: "Lời này có ý gì?"

Đế Phất Y dựa người vào trên tảng đá lớn, nhìn nàng: "Ngươi thật sự không biết?" Hắn lại cười và tiếp tục nói: "Cố Tích Cửu, bản lĩnh đấu kỹ của ngươi rất cao, nhưng vẫn chưa cao bằng bổn tọa. Mấy ngày trước ta đã nghiên cứu đấu kỹ mà ngươi và mọi người đã biểu hiện trong mấy ngày qua, cũng nhân tiện nghiên cứu về ưu khuyết điểm của ba người các ngươi. Đương nhiên, bổn tạo cũng nghiên cứu về trình độ chiến đấu của từng người trong đội Vân Thanh La. Khi các ngươi còn chưa bắt đầu bước lên đấu trường, bổn tọa đã biết kết quả. Trận đầu tiên các ngươi chắc chắn sẽ thua, trận thứ hai thắng bại chiếm năm mươi năm mươi. Trận thứ ba các ngươi chắc chắn sẽ thắng. Nếu như đấu hai trận phân định thắng thua, khả năng các ngươi thua là rất lớn, vì thế nếu có thể tiến hành trận thứ ba, lúc đó mới có lợi đối với các ngươi!"

Trái tim Cố Tích Cửu đang đập nhanh hơn, nàng đương nhiên là tin tưởng ánh mắt của Đế Phất Y, người này có kinh nghiệm chiến đấu phòng phú hơn bất luận kẻ nào......

Nàng nhẹ nhàng hít vào một hơi, phản bác: "Ngươi nói không sai, trận thứ ba chúng ta chắc chắn sẽ thắng, nhưng ba trận thắng hai, nếu Vân Thanh La bọn họ thắng trước hai trận, chúng ta căn bản không cần đánh trận thứ ba. Vì vậy, người chiến thắng trên đấu trường vẫn là bọn họ ——"

"Trận đầu tiên bởi vì các ngươi không có kinh nghiệm nên bại trận trong nửa canh giờ, trận thứ hai các ngươi có thể chống đỡ trong hai canh giờ mà không có dấu hiệu thất bại. Nếu như trong trận thứ hai, đội của Vân Thanh La không sử dụng bất cứ chiêu thức gì đặc biệt, có lẽ sẽ không thể thắng được các ngươi, khả năng hoà nhau là rất lớn. Nếu như nhất định phải phân thắng bại, chắc chắn sẽ phải sửa ba trận thắng hai thành năm trận thắng ba. Chỉ cần các ngươi bắt đầu vào trận thứ ba, các ngươi chắc chắn sẽ thắng. Chiến thuật của đội Vân Thanh La không bằng các ngươi."

Cố Tích Cửu: "......" Ánh mắt người này quả nhiên rất độc, những lời hắn vừa nói không khác với tính toán lúc đó ở trong lòng nàng lắm.

Chẳng lẽ vì người này sớm đã nhìn thấy rõ tiên cơ, nên mới lấy trái cây kia ra làm phần thưởng?

Nhưng... nhưng không phải hắn nên ủng hộ Vân Thanh La hay sao?

Cách cư xử của hắn đối với Vân Thanh La trong ngày Thất Tịch hôm đó, không đơn giản giống như bằng hữu bình thường sẽ làm......

Hắn là người rất cẩn thận, căn bản không ai biết được trong lòng hắn rốt cuộc đang tính toán điều gì, vậy thì mức độ tin cậy của những lời hắn vừa mới nói là bao nhiêu?

Lùi lại một vạn bước, cho dù những lời hắn vừa mới nói là sự thật, kết quả của trận đối chiến đã nằm ở trong dự tính của hắn, trái cây này là dành cho nàng, vậy thì mục đích của hắn là gì?

Hắn vẫn thích nàng ư?

Cố Tích Cửu cố gắng nhớ lại những gì hắn đã làm sau khi mình bị thương, cuối cùng đưa ra kết luận.

Bất luận hắn có thích nàng hay không, nhưng hắn nhất định là đang ghen......

Nhưng ghen tuông không có nghĩa là yêu, đôi khi đó là do ảnh hưởng của sự thống trị hoặc là chiếm hữu.

Dù sao, nàng đã từng là vị hôn thê của hắn, và nàng là người đã chủ động muốn từ bỏ hôn ước với hắn, với tính tình ngạo kiều của hắn khẳng định sẽ rất khó chịu. Có lẽ vì chuyện này nên hắn vẫn không thể buông tay, muốn nàng trở thành người của hắn một lần nữa......

Đối với Vân Thanh La, nếu hắn đã dành thời gian ở bên nàng ta trong ngày lễ Thất Tịch, chắc chắn hắn cũng muốn nàng ta.

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com