Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 733: Kéo hắn xuống nước!



Cơ thể của hắn nóng bừng, Cố Tích Cửu cũng cảm thấy mình như muốn bốc cháy!

Nàng vùng vẫy mạnh hơn, nhưng hắn đột nhiên siết chặt nàng vào lòng. Không biết là cố ý hay vô tình, bộ vị nào đó trên cơ thể của hắn cũng thuận thế đụng vào nàng một chút......

Qua lớp vải mỏng, nó đang đâm vào chỗ nào đó nhạy bén giữa hai chân nàng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Tích Cửu đỏ bừng!

Bàn tay cầm đoản kiếm của nàng run lên, lưỡi kiếm sắc bén rạch ra một vệt máu ở trên cổ hắn, máu chảy xuống mép kiếm, tràn lên những ngón tay đang cầm kiếm của Cố Tích Cửu......

Trái tim Cố Tích Cửu run lên, không thể không rút kiếm về......

Ngay sau đó, hắn đang ôm nàng lại đột nhiên xoay người. Cố Tích Cửu quay cuồng choáng váng, đợi đến khi nàng có phản ứng lại, nàng đã bị hắn đè ở dưới thân.

Nàng còn chưa kịp có phản ứng nào khác, đôi môi của hắn đã phủ xuống, trực tiếp ngăn cái miệng nhỏ hơi hé mở của nàng!

Đầu óc Cố Tích Cửu bỗng nhiên ong lên, thoáng chốc trống rỗng......

Nụ hôn của hắn vừa mãnh liệt vừa gấp gáp, giống như lữ khách đi trong sa mạc đang khát đến mức tận cùng, đột nhiên tìm thấy một dòng nước mát, cuối cùng có thể nếm được vị thơm ngọt trong đó. Những nụ hôn nóng bỏng như mang theo gió lốc, quét sạch toàn bộ nàng.

Cơ thể hắn như đang sôi lên, đôi môi bỏng rát xâm chiếm lấy đôi môi của nàng, sau đó là cằm nàng, xương quai xanh của nàng, đảo qua đảo lại, dày đặc......

Từng bộ phận trên cơ thể nàng đều trở nên nhạy cảm, mỗi một tế bào đều đang bùng cháy, ngứa ngáy một cách khó hiểu, nhưng cũng đầy khao khát không thể giải thích.

Không biết vạt áo của nàng đã bị hắn mở ra từ khi nào. Khi nàng vừa mới cảm nhận được gió thu lạnh lẽo đã bị đôi môi của hắn phủ lên. Đôi môi nóng rực như lửa, hôn đến nơi nào, nơi đó giống như bị thiêu đốt, trực tiếp cháy thẳng vào trong lòng người. Sau đó, sức nóng lại trào ra từ trái tim, chạy dọc theo các mạch máu, xộc thẳng lên mũi, khiến mũi người lên men, đôi mắt se lại, như thể có nỗi bất bình đang muốn bùng phát......

Nhiệt độ xung quanh đang tăng mạnh, mũi của Cố Tích Cửu thấm đầy mồ hôi.

Trên người hắn mùi rượu nồng nặc, Cố Tích Cửu có cảm giác bản thân mình dường như cũng say, toàn bộ đại não đều trống rỗng, toàn bộ tư duy đều hỗn loạn.

Trên thực tế, nếu nàng thật sự muốn ngăn cản hắn cũng rất dễ dàng, đoản kiếm trong tay lập tức đâm xuyên tim hắn một nhát là được, không cần lo lắng liệu hắn có bị thương hoặc đau đớn hay không.

Nhưng nàng lại không thể làm điều đó trong khi tay vẫn đang cầm kiếm. Nàng đặt thanh kiếm xuống, lo sợ có thể sẽ vô tình khiến hắn tổn thương lần nữa ——

Chỉ khi môi hắn đụng chạm vào vết thương trước ngực của mình, nàng mới bị giật mình vì cảm giác đau đớn. Cố Tích Cửu giống như bị điện giật, nháy mắt tỉnh táo lại!

Nàng mở to mắt, nhìn thấy đầu của hắn đang nằm ở trước ngực mình. Tóc đen như mực, vẫn còn ướt đẫm.

Trời ơi, hiện tại nàng và hắn đang làm gì vậy?!

Nàng chưa từng nghĩ rằng cứu người lại có thể cứu đến nông nỗi thế này, suýt nữa đã khiến mình mất trinh!

Cố Tích Cửu bất chấp tất cả, cố gắng hết sức vùng vẫy lần nữa. Lần này nàng bất chấp dùng cả linh lực. Đế Phất Y rõ ràng không có phòng bị, bị nàng đẩy qua một bên, lăn khỏi người nàng.

Cố Tích Cửu nhân cơ hội lăn người một cái!

"Tõm tõm!" Nàng trượt xuống hồ sâu.

Nước hồ lạnh lẽo khiến đầu óc có chút hỗn loạn của Cố Tích Cửu cuối cùng thanh tỉnh. Nàng nhô đầu ra khỏi mặt nước, phát hiện Đế Phất Y đang ngồi thất thần ở bên cạnh hồ, nhìn chằm chằm vào mặt nước.

Trong lòng Cố Tích Cửu sinh ra một chút ác ý, nàng lặn xuống nước, sau đó đột ngột ngoi lên khi tới gần bờ. Nàng dùng tay kéo lấy chân hắn, một âm thanh lõm bõm vang lên. Nàng kéo hắn xuống nước!

Hắn vùng vẫy theo bản năng, Cố Tích Cửu căn bản không cho hắn có thời gian nín thở một hơi, lập tức kéo hắn lặn xuống ——

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com