Ngày hôm nay lúc nàng đi tản bộ ở bên ngoài cũng nghe được mấy câu bàn tán linh tinh, nói rằng hôm qua Tả thiên sư sau khi chữa trị vết thương cho nàng xong, lúc ra ngoài lập tức đi thẳng tới chỗ Vân Thanh La, trừng phạt nàng ta, đâm thanh kiếm kia vào ngực nàng ta, khiến cho Vân Thanh La đã bị thương lại càng bị thương nặng hơn.
Nàng cũng nghe nói Tả thiên sư đưa Vân Thanh La rời đi một tháng, không phải để nàng ta tới hầu hạ, mà là phụng lệnh thánh tôn đưa nàng ta tới huyền hỏa cảnh chịu phạt......
Tin tức này được lan truyền rộng rãi ở Thiên Tụ Đường, sự thật cuối cùng cũng được tiết lộ.
Chỉ trong một ngày, Cố Tích Cửu có cảm giác ánh mắt mọi người nhìn mình không giống như người bình thường. Bọn họ nhìn nàng giống như là vị hôn thê của Tả thiên sư đại nhân.
Khi nàng sóng vai đi dạo cùng Long Tư Dạ, ánh mắt mọi người lại có chút vi diệu......
Cố Tích Cửu lúc nghe được mấy lời đồn này, phản ứng đầu tiên không phải là Đế Phất Y có còn thích nàng hay không, mà là hắn lại muốn làm gì nữa?
Nỗi lòng của nàng có chút phức tạp, bởi vì nàng thật sự không hiểu được rốt cuộc Đế Phất Y có suy nghĩ thế nào.
Bởi vì Cố Tích Cửu đã quyết định tiếp nhận Long Tư Dạ, vì thế nàng không thể nghĩ tới những chuyện dây dưa không rõ ràng nữa, nàng chỉ muốn vượt qua mớ hỗn độn đó, để người khác không phải hối hận, và bản thân nàng cũng không phải hối hận.
Có lẽ lúc này màn đêm quá yên tĩnh, khiến người ta trầm tư trong chốc lát.
Nàng bỗng nhiên nghĩ đến chuyện, ở trên đấu trường Đế Phất Y nhất định muốn nàng đánh trận thứ ba với Vân Thanh La. Có phải đôi mắt hắn sáng như đuốc, biết rằng cho dù trận thứ hai nàng không thể thắng, trận thứ ba khẳng định nàng sẽ thắng?
Với bản lĩnh của hắn, chắc chắn đủ khả năng nhìn thấy điều này.
Tuy nhiên, ngay cả khi điều này được giải thích một cách miễn cưỡng như thế, hắn rõ ràng biết rõ công phu của Vân Thanh La cao hơn nàng rất nhiều, nhưng hắn vẫn khăng khăng bất luận sinh tử? Chẳng lẽ là vì muốn tốt cho Cố Tích Cửu nàng ư?
Hơn nữa còn có lễ Thất Tịch, rõ ràng hắn đã hẹn hò với Vân Thanh La, nhìn thấy Cố Tích Cửu nàng thì giống như người xa lạ, thậm chí không nói một câu......
Vì vậy, Tả thiên sư vẫn còn thích Cố Tích Cửu nàng gì đó đều là chuyện ma quỷ! Nàng không tin!
Nàng đi hết một đoạn đường, vừa nghĩ đến đây, không nhịn được câu môi cười.
Đồ ngốc, những lời đồn đó vốn không có mức độ tin cậy, không ngờ mình lại suy nghĩ về nó lâu như vậy.
Phía trước đột nhiên có tiếng nước truyền đến. Nàng ngẩng đầu, dừng lại.
Sau đó bước chân nàng chậm rãi đi về phía tiếng nước chảy, không ngờ lại đi tới hồ sâu nhỏ dưới thác nước Cửu Long Hí.
Vừa rồi nàng còn cùng với Long Tư Dạ đi tới nơi này, sau đó đụng phải Đế Phất Y ngâm người tắm ở đây......
Nơi này cách xa chỗ ở của nàng, không ngờ nàng thất thần vậy mà lại đi tới chỗ này.
Lúc nàng và Long Tư Dạ rời đi hắn vẫn còn ở đây, không biết bây giờ có còn ở đây nữa không?
Nàng không nhịn được muốn đến bên cạnh hồ nhìn một cái, khi vừa bước đi vài bước nàng cũng cảm thấy điều đó là không thể.
Nàng đã rời khỏi nơi này gần ba giờ rồi, sao Đế Phất Y có thể vẫn còn đang ngâm tắm ở đây? Hắn không sợ bị bong mất một lớp da ư?
Mặc dù nàng suy nghĩ như thế, nhưng rốt cuộc đã đi vào đây, nếu không tiến lên nhìn xem thì quá không cam tâm.
Vì thế, nàng tiến lên xem xét. Mặt hồ yên tĩnh dưới ánh trăng mờ ảo, bởi vì thỉnh thoảng có thác nước đổ xuống, trong hồ có chút cuộn sóng, bên trong sóng nước cũng không có bất cứ người nào.
Nàng cười thầm trong lòng vì tính đa nghi của mình, sau đó xoay người định quay trở về.
Nhưng ngay trong nháy mắt nàng xoay người lại, khóe mắt nhìn thấy dưới chín tầng thác nước hình như có một cái dây màu đỏ.
Trái tim nàng đập loạn nhịp, nhớ tới bộ quần áo màu đỏ lúc Đế Phất Y ngâm tắm ——
Nàng vội vàng xoay người lại nhìn lần nữa.
Dưới ánh trăng mờ ảo, cách bên này khá xa, dòng nước chảy xiết, nàng thật sự không thể nhìn rõ nơi đó có người hay không, chỉ mơ hồ cảm thấy nơi đó dường như có một tấm vải đỏ bị cắt đang chìm xuống ở nơi đó.