Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 709: Nụ hôn cuồng bạo.



Cố Tích Cửu nói tiếp: "Ở thời đại kia của chúng ta, muốn ở bên nhau không nhất thiết phải thành thân, chỉ cần hai người yêu nhau thật lòng, căn bản sẽ không để ý tới nghi thức kia, có thể trở thành tình nhân cả đời......"

Đế Phất Y: "Vậy nên?"

Cố Tích Cửu cười: "Vì thế dù rằng hắn đồng ý cả đời sẽ không cưới ta, nhưng ta có thể làm tình nhân của hắn, cần gì nhất định phải có nghi thức kia?"

Nói xong nàng dường như có chút vui vẻ, nụ cười trên khóe môi càng lớn hơn nữa.

Không biết vì sao trái tim nàng đột nhiên có rút lại, trong tiềm thức chờ đợi câu trả lời của hắn.

Đế Phất Y chỉ trầm mặc một lát, cúi đầu nhìn nàng, nhìn nụ cười trên khóe môi nở ra như đóa hoa, cuối cùng mở miệng: "Ngươi thích hắn như vậy? Thích đến mức có thể bất chấp danh phận nào đi chăng nữa vẫn muốn đi theo hắn?"

"Đúng vậy!" Cố Tích Cửu dứt khoát đáp lại, không hề có chút do dự nào.

Nàng hận hắn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hận hắn luôn tự cho mình là đúng, cho nên muốn đả kích hắn.

Nếu hắn có thể vô liêm sỉ ép nàng như thế, vậy thì nàng cũng sẽ dùng thủ đoạn vô liêm sỉ để đả kích hắn ——

Căn phòng chìm vào trong yên tĩnh, Cố Tích Cửu ở trong chăn hơi ngẩng đầu lên, giống như một con báo nhỏ sẵn sàng chiến đấu, mặc dù yếu đuối, nhưng nanh vuốt cũng rất sắc bén.

Sau một lúc lâu vẫn không thấy hắn trả lời, nhưng nàng cũng biết hắn chưa rời đi, vẫn đang ở bên cạnh giường nhìn nàng.

Đáng ra hắn nên gỡ chiếc khăn che mắt xuống từ lâu, nhưng thật đáng giận hắn vẫn không gỡ xuống cho nàng. Nàng có thể cảm nhận được ánh mắt hắn đang ngưng tụ ở trên người mình.

Khí thế của người này quá mạnh, khi hắn không e dè chăm chú nhìn người ta, có thể khiến người đó rùng mình và dựng cả tóc gáy.

Cố Tích Cửu nhướng mày, giơ tay muốn tháo dải lụa mỏng bịt mặt ra, nhưng lại bị bàn tay của hắn đè lại: "Cố Tích Cửu, ngươi nói có thật không?"

Nhiệt độ bàn tay của hắn hơi kỳ lạ, đầu ngón tay lạnh như băng, lòng bàn tay lại nóng như lửa, bao phủ trên bàn tay của nàng, khiến nàng không thể động đậy.

Cố Tích Cửu ngạo nghễ nói: "Đương nhiên, ta thích hắn, đương nhiên muốn ở bên hắn."

"Cố Tích Cửu, bổn tọa nói lại lần nữa, ngươi và hắn vô duyên ~! Đừng lún sâu vào trong vũng lầy! Bởi vì cuối cùng người bị thiệt sẽ là ngươi!" Giọng nói của Đế Phất Y trở nên lạnh lùng.

"Ta vui, ta thích!" Cố Tích Cửu gay gắt đáp lại, hắn muốn gây khó khăn cho nàng, vậy nàng cũng không cho hắn thoải mái!

Không khí xung quanh ấm áp, làm gió nhẹ thổi qua, mùi hương thoang thoảng bất chợt tới gần!

Trong tiềm thức Cố Tích Cửu đã nhận ra nguy hiểm, chỉ là nàng còn chưa kịp có phản ứng, trên môi đã bị bịt kín bởi một nụ hôn nóng bỏng!

Nàng vừa chấn động vừa tức giận, giơ tay lên muốn đẩy hắn ra. Nhưng hiện tại sức lực nàng còn không bằng một con mèo, cơ thể hắn lại rất nặng, nàng không lay chuyển được chút nào, ngược lại bị hắn trực tiếp nắm lấy hai tay và ấn về phía trên đỉnh đầu của nàng.

Nụ hôn vô cùng mãnh liệt, không hợp với con người của hắn, mang theo gió bão cuồng phong quét qua biên giới, dường như ẩn chứa một loại phiền muộn nào đó.

Mạnh mẽ, chuyên chế, giống như một vị quân vương.

Nàng dễ dàng bị hắn cạy răng ra, môi răng hoà quyện vào nhau, nàng không thể tránh được. Nàng chỉ cảm thấy lưỡi của hắn vừa mãnh liệt vừa rất linh hoạt, buộc nàng phải quấn lưỡi của mình theo hắn.

Nàng không biết mình đang tức giận hay đang lo lắng. Nàng muốn cắn hắn, nhưng nụ hôn của hắn cực kỳ điêu luyện, khiến nàng không thể cắn được.

Ngược lại, nàng bị hắn hôn càng sâu, càng ngày càng sâu hơn. Cánh môi và đầu lưỡi của nàng bị hắn tấn công liên tục.

Hắn khống chế được cơ thể nàng, một cái cánh tay đặt ở bên hông nàng, kéo gần, siết chặt, phảng phất như muốn hợp nhất thân thể hai người thành một.

Trong không khí có một mùi thơm thoang thoảng, Cố Tích Cửu thở không ra hơi, đầu óc choáng váng giống như say xe. Cuối cùng nàng không còn vùng vẫy vô ích nữa, nhưng thân thể lại cứng đờ giống như khúc gỗ.

Một lát sau, môi hắn cuối cùng cũng buông ra, nhưng hai tay vẫn giữ chặt lấy nàng.

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com