Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 708: Muốn đả kích hắn.



Hiện tại nàng có thể cảm giác được ngón tay hơi lạnh của hắn thường xuyên đụng chạm đến chỗ nhạy cảm của nàng, điều này khiến nàng rất xấu hổ, nhưng nàng chỉ có thể nhắm mắt lại xem như mình là bệnh nhân của hắn, cố gắng kìm nén bản thân để không gây ra bất cứ phản ứng nào.

Bàn tay của hắn trực tiếp ấn lên miệng vết thương của nàng, lòng bàn tay bao lấy nửa ngọn núi phía trên của nàng, rõ ràng tay hắn rất lạnh, nhưng lại có từng đợt hơi ấm dũng mãnh truyền vào trong miệng vết thương. Vết thương đau nhức giống như được an ủi, không hề co rút, chậm rãi thả lỏng rồi chậm rãi biến mất......

Thật ra Cố Tích Cửu có chút nghi ngờ, nếu người này che đôi mắt lại, vậy làm sao nhận ra miệng vết thương chuẩn xác như vậy? Không hề lệch lạc chút nào.

Các ngón tay của hắn cũng chỉ di chuyển quanh miệng vết thương của nàng, căn bản không chạm vào bất kỳ bộ vị nào khác trên cơ thể nàng.

Có phải tấm vải bịt mắt của hắn căn bản vô dụng hay không? Chẳng qua hắn muốn khiến nàng yên tâm?

Hiện tại Cố Tích Cửu rất nghiêm trọng nghi ngờ khả năng này, nhưng lại không thể hỏi thành lời.

Nếu hỏi xong hắn trả lời đúng thì như thế nào? Chẳng lẽ nàng có thể không cho hắn tiếp tục trị liệu cho mình?

Thôi! Coi như mình đi bệnh viện kiểm tra toàn diện một lần, coi như người trước mắt này là đại phu phụ khoa nam......

Cuối cùng hắn cũng dời bàn tay của mình. Nàng có thể cảm giác được hắn đã bôi một loại thuốc trị thương hơi lạnh trên miệng vết thương. Mặc dù miệng vết thương vẫn rất đau, nhưng đã nằm ở trong phạm vi chịu đựng.

Hắn và nàng rất gần nhau, nàng có thể cảm giác được từng cử động của hắn bên trên. Lòng bàn tay của hắn hơi lạnh nhưng rất mềm mại, cách hắn bôi thuốc cực kỳ nhẹ nhàng, khiến trái tim nàng dường như cũng mềm mại theo đó.

Một giọt chất lỏng nhỏ xuống từ phía trên, đậu xuống làn da trắng mịn của nàng.

Nàng thoáng sửng sốt, đang định cử động, hắn bỗng nhiên bế nàng lên, nàng chưa kịp kêu lên một tiếng, hắn đã lật người nàng lại, để nàng nằm sấp ở trên đùi hắn, giúp nàng xử lý miệng vết thương phía sau lưng......

Bởi vì vừa rồi Cố Tích Cửu vẫn luôn đau buốt, mồ hôi túa ra ướt đẫm cả người, lúc này nàng giống như đã bị ngâm ở trong nước.

Lúc nàng nằm ở trên đùi hắn, nàng có thể cảm nhận được áo choàng của hắn dường như cũng ướt, nhưng lại không chắc chắn lắm, dù sao tay nàng cũng ướt......

Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng hít thở của nhau.

Cố Tích Cửu cố gắng hết sức khiến đầu óc mình trống rỗng, không nghĩ về bất cứ điều gì.

Thời gian từng chút một trôi qua như thế.

Trong suốt thời gian này hai người đều không nói chuyện, hoặc là không cần phải nói.

Cuối cùng, nàng được đặt lại ở trên giường. Cuối cùng, nàng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm. Nàng có thể cảm nhận được hai miệng vết thương phía trước và phía sau của mình đều đã được băng bó thích đáng.

"Đa tạ." Nàng vẫn nói ra hai từ này.

Vết thương này có lẽ hơn phân nửa là do hắn ban tặng, nhưng dù sao hắn vẫn là người cứu nàng. Nàng có thể cảm nhận được linh lực trong cơ thể mình không bị tiêu hao quá nhiều.

Rõ ràng vừa rồi nàng có thể cảm giác được sự xói mòn rất nhanh, chẳng lẽ bởi vì thanh kiếm ở trên người nên mới bị ảo giác?

"Không cần khách khí." Hắn do dự một lát rồi trả lời, giọng nói cũng lạnh lùng: "Đây là thỏa thuận giữa bổn tọa và Long Tư Dạ, không liên quan tới ngươi."

Thật là buồn cười, rõ ràng liên quan tới chung thân đại sự của nàng, nhưng hai người này lại hoàn toàn vứt bỏ nàng ra ngoài. Cố Tích Cửu mấp máy miệng nhỏ.

Giọng nói của hắn lại vang lên lần nữa: "Được rồi, ngươi phải nằm trên giường tĩnh dưỡng hai ngày. Hai ngày sau mới được xuống giường hoạt động, trong vòng mười ngày không được vận chuyển linh lực, cố gắng tránh di chuyển, không được ăn cay, chỉ nên ăn nhẹ......"

Hắn nói một số việc cần lưu ý. Cố Tích Cửu trầm mặc một lát, bỗng nhiên chậm rãi mở miệng: "Ta có từng nói với ngươi hay chưa, ta và Long Tư Dạ đến từ cùng một thời đại......"

Đế Phất Y ngừng lại một chút: "Thì sao?"

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com