Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 698: Ta không cần ngươi (6)



Đế Phất Y siết chặt ngón tay. Đây không phải là một thanh kiếm bình thường, mà là một thanh Chú Thuật Kiếm!

Chỉ cần bị thanh kiếm này đâm vào người dù chỉ một chút, toàn thân sẽ không ngừng đau đớn, khiến người đó hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu. Mặc dù thanh kiếm này không có độc, nhưng lại mạnh hơn bất cứ loại độc nào. Nó có tác dụng hút linh lực, có thể nhanh chóng lấy hết linh lực trên người......

Vì vậy cần phải kịp thời rút ra rồi mới trị liệu.

Không ngờ Vân Thanh La lại dùng loại kiếm này để đối phó với đồng môn, xem ra tâm thuật của nàng ta không chỉ là bất chính đơn giản như vậy......

Nếu như người khác bị trúng kiếm, Đế Phất Y căn bản không cần suy nghĩ gì cả, trực tiếp rút kiếm ra là được, nhiều nhất trên thân kiếm sẽ kéo theo nội tạng và máu thịt ra ngoài, chỉ cần người không chết, hắn có cách chữa cho người đó khỏi bệnh.

Nhưng hiện tại... hiện tại hắn không hạ thủ được, đặc biệt là nhìn thấy nàng đau đớn đến nỗi toát cả mồ hôi hột, hắn càng không thể xuống tay......

Trừ phi dùng tới biện pháp kia ——

Nhưng biện pháp đó đối với hắn hiện tại mà nói là quá gian nan, trả giá đại giới cũng quá lớn.

Đây là lần đầu tiên lòng bàn tay của hắn thấm ra mồ hôi.

Cố Tích Cửu cảm thấy sức lực trên người mình giống như đang cạn kiệt theo thanh bảo kiếm. Nàng cảm thấy chóng mặt.

Ôm ấp của hắn rất ấm áp, nhưng nàng vẫn không muốn để hắn ôm! Nàng cố nhịn đau nhìn hắn:" Ngươi...... ngươi không hiểu ngoại khoa, ngươi để Long tông chủ vào đi, hắn rất tốt trong phương diện này...... Hắn sẽ...... hắn có thể giúp ta rút thanh kiếm ra trước......"

Bản thân nàng là đại phu, đương nhiên hiểu rõ mấu chốt ở đâu. Lúc ấy vì cứu tiểu hồ ly nàng đã cố gắng hết sức tránh đi bộ vị quan trọng nhất. Mặc dù nàng rất gan dạ, nhưng cũng không ngu ngốc đến mức liều mạng của mình......

Thanh kiếm kia xuyên qua vị trí bên cạnh lá phổi của nàng, cũng hơi cắt qua một chút phổi. Lúc này nàng không dám hít thở sâu, tránh sự ma xát giữa thanh kiếm và lá phổi. Nàng vẫn đau đớn đến nỗi muốn dùng sức hút khí, nhưng chỉ có thể liều mạng kiềm chế.

Sự đau đớn khiến nàng muốn khóc, muốn phát điên, nhưng nàng không muốn điên cuồng ở trước mặt hắn, càng không muốn khóc ở trước mặt hắn.

Nước mắt của nữ nhân chỉ chảy cho người mình để ý, nhưng người trước mắt này lại không phải......

Nằm ở trong lòng hắn, mỗi một dây thần kinh của nàng đều rất căng thẳng, và sự căng thẳng này càng khiến cơn đau thêm kịch liệt, khiến nàng đổ mồ hôi nhiều hơn.

"Cho ta vào đi! Đế Phất Y, ngươi để ta gặp nàng!" Long Tư Dạ đang đập cửa bên ngoài.

"Ngươi...... ngươi để hắn vào đi......" Cố Tích Cửu thở dốc nói, cố gắng hết sức trấn định bản thân, một đôi con ngươi xinh đẹp hiện lên sự nghi ngờ xen lẫn tức giận: "Tả thiên sư đại nhân, ngươi...... không phải ngươi muốn giết ta...... báo thù cho Vân Thanh La đấy chứ?"

Điều này rất có khả năng! Vừa rồi ở trên đấu trường hắn vẫn luôn nói chuyện ủng hộ Vân Thanh La, dù Vân Thanh La đưa ra bất cứ yêu cầu gì hắn đều tìm cách đồng ý.

Mặc dù vừa rồi Vân Thanh La đã dùng kiếm đâm nàng, nhưng nàng cũng thừa cơ hội đánh Vân Thanh La một chưởng, cho dù không đánh cho Vân Thanh La bị thương nội tạng, cũng có thể khiến nàng ta gãy mấy cây xương sườn. Vân Thanh La chắc chắn cũng bị thương rất nặng......

Đế Phất Y cúi đầu trầm mặc nhìn nàng, nhìn thẳng vào đôi mắt nàng.

Nàng đang ra vẻ bình tĩnh, nhưng con ngươi tràn ngập đề phòng và kháng cự, thậm chí nàng thật sự có chút sợ hắn ——

Trong lòng hắn giống như bị cái gì đó đâm vào, buốt nhói, một sự đau đớn từ trong tim truyền tới.

Cánh tay hắn ôm lấy nàng, rõ ràng trong tư thế trấn an, nhưng biểu tình của nàng lại giống như bị người ấn trên cái thớt chặt cá. Và hắn chính là tên đồ tể.

Nếu hắn muốn trị liệu cho nàng cũng cần nàng phải phối hợp với hắn. Nhưng hiện tại trong lòng nàng đang kháng cự như vậy, khẳng định sẽ không phối hợp......

"Ngươi cảm thấy ta cứu ngươi về đây, là muốn giết chết ngươi? Nếu ta muốn giết chết ngươi, cần phải phiền toái như vậy?" Hắn cố gắng nói rõ lý lẽ với nàng.

Sao hắn phải phức tạp mọi chuyện khi chỉ cần nâng tay một cái là có thể làm được?

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com