Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 697: Ta không cần ngươi (5)



Mặc dù đã nói đây là trận đấu bất luận sinh tử, mọi người đều cố gắng hết sức, nhưng dù sao cũng là giao đấu giữa các bạn đồng học, tốt nhất là không đả thương nhau. Tuy nhiên, Vân Thanh La rõ ràng đã cố ý, không hề lưu tình chút nào. Nếu như tiểu hồ ly thật sự bị một kiếm kia đâm trúng, chắc chắn sẽ bỏ mạng......

Lúc ấy Yến Trần nhìn thấy rất rõ ràng, bởi vì không kịp ngăn cản, mặt hắn đã tái nhợt. Lúc này hắn cũng bay đến bên cạnh Lam Ngoại Hồ, có vẻ như tiểu cô nương rất sợ hãi, cả người run lẩy bẩy, đôi mắt cũng nhìn đăm đăm.

"Đừng sợ, không sao." Yến Trần đáp tay ở trên vai nàng ấy.

Lam Ngoại Hồ oà khóc một tiếng rồi ngã vào trong lòng hắn. Yến Trần cứng đờ, đây vẫn là lần đầu tiên tiểu hồ ly lao vào trong lòng hắn ở trước công chúng. Sau khi sững người một chút, hắn chậm rãi ôm lấy nàng ấy, vỗ về phía sau lưng nàng ấy.

Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về phía Vân Thanh La......

Ban đầu hắn vẫn luôn cảm thấy mặc dù Vân Thanh La hơi lạnh lùng một chút, nhưng rất có chừng mực, luôn nhã nhặn với bạn đồng học, rất lễ độ với các đạo sư, cũng rất đáng yêu. Nhưng hiện tại không ngờ nàng ta chỉ vì muốn thắng mà không từ thủ đoạn như thế!

Quả nhiên là biết người biết mặt nhưng không biết lòng......

Cổ Tàn Mặc vô cùng thất vọng nhìn về phía Vân Thanh La, thấy nàng ta quỳ rạp trên mặt đất không nâng người lên được, ông nhẹ nhàng dặn dò một vị y sư đi cùng tới thăm khám cho nàng ta, sau đó thì xoay người rời đi.

......Edit: Emily Ton.....

Trong một gian phòng yên tĩnh.

Cố Tích Cửu nửa ngồi ở trên giường, đau đến nỗi khuôn mặt nhỏ trắng bệch, mồ hôi lạnh toát ra ngoài giống như mạch nước.

Không phải nàng chưa từng bị thứ gì đó đâm, nhưng chưa bao giờ lại đau thế này! Nếu phân cấp đau đớn, hiện tại đau đớn của nàng có thể so sánh với cơn đau chuyển dạ ở trong truyền thuyết, đau đớn vô cùng!

Đau đớn khiến cho người ta phát điên, càng kinh khủng hơn chính là, thanh kiếm kia vẫn đang cắm ở trên người nàng, chỉ cần hơi cử động một chút là giống như bị bò cạp đốt vậy. Vì thế phía sau lưng nàng không thể dựa vào thứ gì, cơn đau cũng khiến nàng không thể tự mình ngồi được......

Và người bên cạnh đang nửa ôm nàng càng khiến nàng không thể ngồi yên!

Nếu như có thể, nàng thậm chí không muốn chạm vào dù chỉ một góc quần áo của hắn!

Hơi thở của hắn bao phủ lấy nàng, khiến nàng phiền loạn không thể giải thích, trong lòng dường như có thứ gì đó giống như thủy triều dâng lên, như muốn nảy lên phía cổ họng, nhưng lại bị nàng mạnh mẽ ép xuống.

Mặc dù nàng đau đớn đến nỗi cả người đều mềm nhũn, nhưng nàng vẫn cố gắng muốn đẩy hắn ra: "Tả thiên sư đại nhân, nam nữ thụ thụ bất thân, xin ngươi hãy buông ta ra!"

Rõ ràng đang đau đớn như thế, nàng vẫn còn vùng vẫy kịch liệt thế kia......

Bởi vì nàng vùng vẫy, hai cái lỗ phía trước ngực và phía sau lưng máu chảy ra càng nhiều, nhiễm đỏ giường đệm dưới người, cũng nhiễm đỏ áo tím của hắn.

Cánh tay ôm nàng của Đế Phất Y căng thẳng, không dám dùng lực quá mạnh, vết thương này của nàng cũng không thể điểm huyệt......

Hắn chỉ có thể dỗ dành nàng, nói giọng cực kỳ mềm mại, giống như dỗ dành hài tử: "Tích Cửu, bổn tọa giúp ngươi chữa bệnh, ngươi ngoan ngoãn một chút, để ta kiểm tra vết thương?"

Cố Tích Cửu không dễ bị lừa, nàng chán ghét hơi thở của hắn, chán ghét tiếp xúc thân thể với hắn, chán ghét tất cả về hắn! Nàng không muốn hắn giúp nàng chữa thương, không muốn!

"Không cần! Tông chủ Long Tư Dạ Long có thể giúp ta. Ngươi...... ngươi hãy để hắn vào đây —— ta và ngươi nam nữ thụ thụ bất thân...... Tả thiên sư đại nhân, xin ngươi đừng nhúng tay vào......"

Mặc dù rất đau nhưng nàng vẫn nghe được tiếng đập cửa bên ngoài cùng với tiếng kêu của Long Tư Dạ......

"Hắn không phải là nam nhân ư? Ngươi và hắn không phải cũng nam nữ thụ thụ bất thân ư?!" Đế Phất Y hỏi lại, nhưng đôi mắt vẫn chăm chú nhìn vào thanh bảo kiếm cắm ở trên người nàng. Bởi vì mũi kiếm đã đâm thẳng ra phía sau lưng, vì thế hắn có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của thanh kiếm.

Đó là một thanh kiếm đặc biệt, lưỡi kiếm được phân nhánh, trên đó có nhiều cái móc nhỏ. Thân kiếm không trơn nhẵn, mà có hình dạng răng cưa. Nếu như dùng lực rút thanh kiếm này ra ngoài, nó sẽ kéo ra một chuỗi máu thịt, khiến cho thân thể bị tổn thương nghiêm trọng......

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com