Cố Tích Cửu hơi mím môi mỏng, đang định nói chuyện, bất chợt nghe thấy có người tới báo: "Tả thiên sư giá lâm!"
Trái tim Cố Tích Cửu bị lỡ một nhịp! Nàng cũng giống như mọi người nhìn về phía không trung, sau đó hơi choáng váng một chút!
Nàng cho rằng mình sẽ nhìn thấy con thuyền phong cách kia, nhưng không ngờ lần này Tả thiên sư đại nhân lại thay đổi phương tiện của mình. Hắn đang ngồi ở trên một chiếc xe ngựa.
Xe ngựa của hắn đương nhiên không phải là loại bình thường, mà là một chiếc xe ngựa thủy tinh màu tím. Thuỷ tinh rất phổ biến, nhưng có ai từng nhìn thấy một chiếc xe ngựa toàn bộ đều được làm bằng thủy tinh hay chưa?
Chưa kể thủy tinh này vừa nhìn đã biết chính là cực phẩm, cực kỳ trong suốt. Khi nó bay tới từ trên không trung, trông giống như một làn sóng màu tím quét tới.
Chiếc xe thủy tinh không nhỏ, phía trước có hai thiếu nữ đánh xe, phía sau có hai thiếu niên đứng hộ vệ.
Thiếu niên thiếu nữ đều mặc toàn thân màu trắng. Những chiếc áo choàng màu trắng rộng lớn tung bay trong gió.
Thú kéo xe cũng không phải là sư tử bay thường thấy, mà là kỳ lân một sừng. Chiếc bờm màu trắng bạc theo gió bay về phía sau, trông cực kỳ uy phong.
Khi nhìn thấy con kỳ lân một sừng, có một chút ký ức chuyển qua trong đầu Cố Tích Cửu. Nàng nhớ tới lần trước Tả thiên sư tới Thiên Vấn Tông đưa nàng quay về Phi Tinh Quốc, hắn đã cưỡi con thú một sừng này......
Chuyện cũ giống như mây trôi, lòng lướt qua ở trong đầu Cố Tích Cửu.
Nàng khẽ cười thầm trong lòng, cố gắng ép những ký ức này vào chỗ sâu nhất, không muốn để nó nổi lên lần nữa.
Thật ra nàng cũng không kinh ngạc khi Tả thiên sư đến, bởi vì đêm qua nàng vừa mới nhìn thấy hắn nắm tay đi dạo cùng với Vân Thanh La......
Chuyện hắn đến cổ vũ cho Vân Thanh La vào một ngày thế này cũng là điều đương nhiên.
Chiếc xe thủy tinh dừng lại, hai thiếu nữ đứng lên, phất tay một cái, một dải lụa màu trắng như mây bay xuống phía dưới, Tả thiên sư lập tức dẫm lên dải lụa màu trắng này trôi xuống.
Áo tím giống như ngân hà, nhanh nhẹn uyển chuyển, tóc đen dài như thác nước, bay bay ở phía sau lưng hắn.
Trên mặt hắn vẫn đeo mặt nạ, chẳng qua lần này mặt nạ không che hết toàn bộ khuôn mặt của hắn.
Nó giống như một cánh bướm mỏng, che từ trên môi hắn trở lên, nhưng có thể nhìn thấy chiếc cằm cong đẹp đẽ, đôi môi hồng nhạt, đôi mắt đen láy.
Tả thiên sư có thân phận rất cao, khi hắn hành tẩu ở trên đại lục, bất luận đi đến nơi nào mọi người đều quỳ xuống.
Dựa theo quy củ mà thánh tôn đã định xuống đại lục này, địa vị của đệ tử thiên bẩm chỉ đứng sau hắn, một khi xuất sư, bọn họ có thể ngang hàng với hắn. (Khi linh lực đạt tới cấp 9 được coi là xuất sư) Mọi người nhìn thấy người đó đều phải quỳ lạy chào đón, đương nhiên ngoại trừ hoàng đế các quốc gia......
Tả thiên sư vừa mới hiện thân, mọi người ở đây ngoại trừ Cổ Tàn Mặc, tất cả đều lần lượt quỳ xuống. (Cổ Tàn Mặc là tông sư thành lập nên Thiên Tụ Đường, ông ta chỉ quỳ lạy thánh tôn, không quỳ lạy những người khác).
Cố Tích Cửu cũng không quỳ lạy, bởi vì thánh tôn đã từng nói với nàng, nàng là môn nhân của thánh tôn, không cần bái kiến đệ tử thiên bẩm.
Nhưng nàng đứng ở nơi đó cũng hơi cúi thấp đầu, cụp mắt xuống.
Cổ Tàn Mặc đương nhiên không ngờ Tả thiên sư sẽ đến, mặt mày hớn hở hàn huyên với hắn.
Nàng nghe thấy hắn thờ ơ đáp lại, trong giọng nói dường như mang theo ý cười, nhưng lại khiến người có cảm giác lạnh sống lưng.
Giọng nói của hắn vẫn không thay đổi, thậm chí lúc đi ngang qua bên người nàng, mùi hương thoang thoảng ở trên người hắn cũng không thay đổi.
Hắn đi không nhanh cũng không chậm, lúc đi qua bên người Cố Tích Cửu cũng không dừng lại ——
Tuy nhiên, khi đi ngang qua người Vân Thanh La, hắn lại dừng lại và nhẹ nhàng nói một câu: "Đều đứng lên đi. Bổn tọa chỉ đến xem náo nhiệt. Các ngươi cứ tự nhiên."
Vì thế mọi người đều đứng dậy, nhưng... Tự nhiên?......
Ở trước mặt người này vẫn không thể tự nhiên được. Mọi người ai về chỗ người nấy, ngồi nghiêm chỉnh. Lúc đầu trong sân còn có chút hỗn loạn, sau khi hắn tới, trong sân đã yên tĩnh hơn rất nhiều.