Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 678: Nhìn thấy mà như không thấy...



"Ta sống lâu như vậy cuối cùng cũng nhìn thấy một đôi đoạn tụ!"

"Hai người đều rất đẹp. Thật đáng tiếc bọn họ lại là đoạn tụ!"

"......"

Một loạt những âm thanh bàn tán đã làm gián đoạn sự ấm áp ở trong lòng Cố Tích Cửu. Nàng quay đầu nhìn lại, lúc này mới nhận ra một vòng người đang vây xung quanh bọn họ......

Nàng ho khan một tiếng, kéo Long Tư Dạ rời đi.

"Thẹn à?" Long Tư Dạ không nhịn được muốn cười, đôi mắt lại nhìn tay nàng. Đây là lần đầu tiên nàng chủ động nắm tay hắn kể từ khi bọn họ gặp lại. Trước đây nàng nắm tay hắn, hắn không có cảm giác gì đặc biệt, nhưng hiện tại bị nàng kéo đi như thế, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác hạnh phúc.

"Thẹn thùng cái gì!" Cố Tích Cửu cũng không nhịn được cười: "Ta không muốn trở thành nạn nhân bị người vây xem! May mắn thay, ta không phải là nam nhân, nếu không ta sẽ bị gán cái danh đoạn tụ!" Nàng đột nhiên có một ý nghĩ kỳ lạ: "Đúng rồi, khi đầu thai rất khó đảm bảo sẽ là nam hay nữ. Nếu như ta đầu thai thành nam nhân......"

"Ta đây sẽ là đoạn tụ!" Long Tư Dạ nắm chặt tay nàng.

Cố Tích Cửu: "......"

Nàng ho khan một tiếng: "Ta cảm thấy cho dù ta đầu thai thành nam nhân, xu hướng giới tính cũng sẽ rất bình thường. Đến lúc đó có lẽ ta sẽ thích nữ hài, sẽ không bị bẻ cong."

"Thật ra điều đó cũng không khó." Giọng nói của Long Tư Dạ rất thản nhiên: "Đừng quên ta là đại phu, có thể phẫu thuật chuyển đổi giới tính."

"Ta không muốn thay đổi giới tính của mình!" Cố Tích Cửu ngắt lời hắn. Nàng vẫn thích trong sáng tự nhiên, nên là thế nào thì chính là thế ấy.

"Vậy thì ta sẽ thay đổi!"

Cố Tích Cửu: "......" Người này điên rồi! Đã làm nam nhân một trăm tám mươi năm, không ngờ lại muốn trở thành nữ nhân......

Nếu nói nàng không cảm động thì đó là giả dối. Lần này Cố Tích Cửu không rút tay mình về, để mặc cho hắn nắm đi dọc bờ sông.

Nàng bỗng nhiên cảm thấy nếu cả đời như thế này cũng không tệ lắm, hai người đã từng trải qua sinh tử kiếp, những chuyện khác dường như ít quan trọng hơn.

Cuộc đời dài đằng đẵng, tìm được một người thật tình yêu nhau quá khó. Nếu như thích một người, vậy cứ gả cho người đó đi!

Và lại, ai có thể đảm bảo cả đời không phạm sai lầm? Miễn là nó không phải là một sai lầm lớn về nguyên tắc là được.

Trên thế giới này, người không yêu nhau vẫn có thể cầm tay bên nhau trọn đời, nàng và hắn đã trải qua nhiều khúc mắc ân oán như vậy, cuối cùng vẫn quay về bên nhau, ai nói bọn họ không thể bên nhau mãi mãi?

"Long Tư Dạ, ngày kia là sinh nhật mười lăm tuổi của khối thân thể nhỏ này, ngươi sẽ tới tìm ta chứ?" Cố Tích Cửu mở miệng.

Ánh mắt Long Tư Dạ sáng ngời: "Được!" Hắn biết, nàng sẽ trả lời hắn trong ngày hôm đó.

Tích Cửu a, nàng vẫn luôn là người thẳng thắn bộc trực như thế.

......

Những ngôi sao lấp lánh nhấp nháy trải dài khắp bầu trời, mỗi một ngôi sao đều có quỹ đạo và số phận của riêng nó.

Khi một người không hiểu về chiêm tinh học, lúc ngẩng đầu nhìn những ngôi sao, dường như không nhìn thấy có gì thay đổi. Nhưng người đó không biết rằng, những ngôi sao đó sẽ bay lên hoặc là rơi xuống. Nơi có sinh ra thì sẽ có chết đi......

Trên đài thiên văn đồ sộ như thế, đế tôn Hoàng Đồ nửa nằm trên một chiếc giường bạch ngọc, bên cạnh là bàn bạch ngọc, trên bàn có rượu có trà còn có họa ——

Rượu là rượu đã từng khiến nàng say, trà là lá trà từng được nàng tán thưởng, và họa, chính là bức họa của nàng.

Nữ hài tử trong bức họa mặc một thân quần áo màu đen với mái tóc đen nhánh, khí chất lạnh lùng, trên khuôn mặt nhỏ mang theo vẻ kiêu ngạo bất khuất, dường như đang nhìn hắn.

Sau khi hắn quan sát bức họa kia một lúc lâu, đứng dậy tiện tay đề hai câu thơ ở trên đó: Tương kiến tranh bất kiến, hữu tình mịch như vô tình.

Sau khi viết xong, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời sao một lúc lâu, phát hiện ngôi sao nhỏ đang bay lên dường như càng toả sáng hơn nữa.

Ban đầu nó là một ngôi sao cô đơn, nhưng hiện tại đã được bao quanh bởi một số ngôi sao khác. Một số ngôi sao trong đó thậm chí còn sáng hơn cả nó......

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com