Long Tư Dạ nắm chặt ngón tay, bỗng nhiên thốt lên một câu: "Từ trước tới nay ta chưa từng xem ngươi là đồ vật. Ta...... ta cũng là người nhân bản!"
Chén rượu trong tay Cố Tích Cửu thiếu chút nữa đã rơi xuống mặt đất: "Cái gì?"
Long Tư Dạ cười khổ: "Rất ngạc nhiên? Ta còn có một chuyện khiến ngươi còn sốc hơn nữa. Ta là người nhân bản, cam đoan không giả. Và ngươi...... lại không phải là người nhân bản. Diệp Hồng Phong mới là người nhân bản."
Cố Tích Cửu cảm thấy thế giới này có chút huyền huyễn. Nàng ngửa đầu uống hết rượu trong ly, đơn giản không muốn hắn ngừng lại: "Nói tiếp đi!"
Long Tư Dạ cuối cùng cũng tìm được cơ hội để hai người chậm rãi nói chuyện, kể hết cho nàng nghe nguyên nhân và kết quả của tất cả mọi chuyện.
Hoá ra cha của Long Tư Dạ là một nhà khoa học sinh vật điên cuồng. Ông ta đã bí mật nghiên cứu kỹ thuật nhân bản con người. Để làm thí nghiệm của mình, ông ta đã thu thập DNA của chính mình, nhân bản thành một phôi thai nhỏ, sau đó bỏ thuốc mê người vợ của mình, cấy phôi thai đó vào trong tử cung của bà ấy. Vợ ông ấy đương nhiên không biết, tưởng rằng đó là kết tinh của tình yêu bình thường, sau đó thì sinh ra Long Tích......
Sau khi người cha đã đạt được mục đích của mình, ông ta liền dùng virus giết chết vợ mình, chỉ để lại đứa trẻ là người nhân bản.
Long Tích lớn lên trong phòng thí nghiệm, thường xuyên bị ông ta ngâm ở trong nước thuốc làm thí nghiệm.
Đương nhiên, lý do mà người cha này đưa ra rất êm tai. Ông ta nói là muốn bồi dưỡng đứa con duy nhất của mình thành thiên tài, muốn hắn đi theo con đường sống khác. Khi đó hắn chưa từng tới trường, toàn bộ tri thức của hắn đều do lão cha khoa học điên kia dạy cho hắn ——
Mọi chuyện diễn ra như vậy cho đến khi hắn bảy tuổi, cha của hắn nhận được sự trợ giúp của tập đoàn Diệp thị, bắt đầu giúp Diệp thị nhân bản thiên kim Diệp Hồng Phong. Một năm sau thì đã thành công nhân bản được một người.
Lần này người nhân bản không được phát triển trong tử cung của cơ thể mẹ, mà là ở bên trong ống nghiệm của phòng thí nghiệm. Bởi vì người nhân bản này được bổ sung các vật liệu nuôi cấy đặc biệt, vậy nên người nhân bản này khi còn sống đã lớn lên giống như Diệp Hồng Phong. Hai đứa nhỏ giống nhau như đúc......
Đương nhiên Long Tích đã chứng kiến tất cả. Lúc đó hắn rất tò mò về đứa bé đang lớn dần lên ở trong ống nghiệm, thường xuyên vây quanh nhìn xem.
Không biết có một trợ lý nào đó lắm miệng, nói đùa với hắn một câu: "Bảo bối, ngươi cũng giống vậy thôi......"
Long Tích vốn thông minh tuyệt đỉnh, mặc dù còn rất nhỏ, nhưng chỉ số thông minh đã cao khủng bố. Lúc đó hắn bắt đầu nghi ngờ trong lòng. Hơn nữa, hắn vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm nên hiểu biết rất rõ những quy trình thực nghiệm, vì thế hắn đã tiến hành một cuộc thử nghiệm. Kết quả đã khiến hắn tan vỡ. Hắn đúng thật là người nhân bản, lão cha hắn căn bản cũng không xem hắn là con trai, chỉ xem hắn giống như một sản phẩm thí nghiệm mà thôi.
Hắn rất hận lão cha của mình, nhưng lại không thể làm gì cả. Chính vì vậy hắn đã phát tiết toàn bộ lửa giận lên Diệp Hồng Phong và người nhân bản của nàng ta——
Vợ chồng Diệp thị không muốn người nhân bản sống cùng với con gái của mình, vì thế đã yêu cầu nhà khoa học điên kia gửi người nhân bản đi, chỉ cần nuôi sống là được.
Lúc đó Long Tích rất hận cha mình, cũng hận vợ chồng Diệp thị đã giúp đỡ cha mình. Vì thế hắn nhất thời xúc động, đã hoán đổi hai đứa trẻ vẫn còn đang mặc tã lót ——
Kết quả, Diệp Hồng Phong chân chính đã bị xem như người nhân bản, được trao cho một cặp vợ chồng, đổi tên thành Cố Tích Cửu ——
Còn người nhân bản kia lại trở thành Diệp Hồng Phong sống bên cạnh vợ chồng Diệp thị.
Long Tích giữ rất kín chuyện này, người ngoài căn bản không biết. Cho dù lão cha khoa học điên kia của hắn cũng không hề biết.
Nhà khoa học điên kia rất quan tâm đến thành quả sản phẩm nghiên cứu của mình. Ông ta rất muốn biết người nhân bản này rốt cuộc có tiềm năng lớn bao nhiêu, vì thế ông ta lại nghĩ cách sai người bắt cóc Cố Tích Cửu, sau đó sắp xếp cho nàng bồi dưỡng ở trong trại tập trung sát thủ......