Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 664: Tích Cửu, ngươi hận ta ư?



Ở thời hiện đại, việc làm ra một chiếc bánh sinh nhật là chuyện rất bình thường, nhưng ở thế giới này lại vô cùng khó. Bởi vì ở đây không có lò nướng, không có bột nở, cũng không có khuôn bánh......

Có thể thấy được Long Tư Dạ đã bỏ ra bao nhiêu công sức để làm cái bánh này.

......

Hai cái bàn lớn đầy thức ăn và rượu.

Đồ dưới biển hay đồ trên đất liền đều có, đại trai và Lục Ngô ngồi chung một bàn, ăn uống thỏa thích ở nơi đó. Phong Triệu không thích ăn những đồ ăn đó, hơn nữa hình thể của nó cũng không thích hợp vào trong tửu lầu, vì thế nó ở một chỗ nào đó dưới lầu, có tiểu nhị chăm sóc phục vụ nó, dâng lên những món ăn nó thích.

Cố Tích Cửu ngồi đối diện với Long Tư Dạ. Mặc dù bánh kem không còn nữa, nhưng cũng may Cố Tích Cửu không thích ăn đồ ngọt, vì thế cũng không để tâm.

Long Tư Dạ vốn không phải là người nói nhiều. Trước đây khi hai người ở bên nhau, Cố Tích Cửu luôn là người bắt đầu chủ đề trước.

Bây giờ Cố Tích Cửu gần như không nói chuyện, vì thế không tránh khỏi trong đại sảnh có chút an tĩnh quá mức.

Khiến người nhớ tới gió lạnh thổi qua đường cái.

Trong lòng Cố Tích Cửu có chút cảm khái.

Nàng không ngờ mình sẽ có cơ hội ngồi cùng bàn với Long Tích, an tĩnh ăn cơm nói chuyện phiếm một ngày.

Hai người đều đã không còn thân phận giống như ban đầu nữa. Diện mạo của nàng, thân phận của nàng đều đã thay đổi. Hắn cũng như vậy ——

Một người xuyên qua đã rất hiếm lạ, một cặp oan gia từng yêu từng hận, cuối cùng gặp lại nhau ở dị thế này lại càng hiếm hơn.

Bởi vì kiếp trước nàng đã từng bị hắn lừa dùng mê dược một lần, vì thế lần này Cố Tích Cửu rất cẩn thận.

Chỉ cần nàng thận trọng, trên đời này sẽ không có người nào có thể hạ độc được nàng.

Long Tư Dạ dường như có chuyện muốn nói với nàng, nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu. Hắn không nói nàng cũng không hỏi, chỉ vùi đầu ăn......

Trong mắt Long Tư Dạ hiện lên một sự buồn bã. Trước đây, ở trước mặt hắn, nàng luôn rất nhạy bén, khi hắn có chút chuyện muốn nói, nàng sẽ lập tức ân cần dò hỏi......

Bây giờ —— tất cả đều do hắn tự tạo ra.

"Tích Cửu, ngươi hận ta ư?" Long Tư Dạ mở đầu câu chuyện bằng một câu tệ nhất.

Cố Tích Cửu nghịch chén rượu cười cười: "Không hận."

Long Tư Dạ ngước mắt nhìn nàng, Cố Tích Cửu nói tiếp một câu: "Ngươi đã lấy mất trái tim của ta, ta cũng đâm ngươi một nhát. Ta chết, ngươi cũng không gặt hái được gì...... Xem như chúng ta đã hoà nhau, vì vậy không có gì phải hận."

Nàng nhìn ra phía bên ngoài: "Có lẽ cái gì cũng đều có nhân quả? Nếu không có ngươi ta cũng không tới được nơi này. Ta là một sát thủ ở thế kỷ 21, bán mạng vì người khác. Sau khi đi vào thế giới bên này, mặc dù cuộc sống rất ly kỳ, nhưng dù sao cũng khác biệt với thế giới lúc trước. Ta còn gặp được thần tiên trong truyền thuyết...... học được rất nhiều kiến thức. Sau tất cả, có lẽ ta vẫn nên cảm ơn ngươi. Đương nhiên, ta sẽ không thật sự cảm kích ngươi. Chỉ cần ngươi không giở trò với ta, ta nghĩ chúng ta thậm chí có thể qua lại như bằng hữu bình thường."

Vì trước đó nàng chưa từng phòng bị hắn, bây giờ trong lòng nàng đã tràn ngập sự phòng bị đối với hắn. Nếu hắn lại muốn tính kế nàng, sao có thể dễ dàng được chứ?

"Bằng hữu bình thường?" Long Tư Dạ lặp lại câu nói của nàng, nhìn nàng chằm chằm: "Nếu như —— ta không muốn trở thành bằng hữu bình thường của ngươi thì sao?"

Cố Tích Cửu nhướng mày: "Vậy thì làm người xa lạ?"

Long Tư Dạ hơi tái mặt một chút: "Tích Cửu, có thể nghe ta giải thích hay không?"

Cố Tích Cửu nhướng mày: "Giải thích cái gì? Ta không cảm thấy giữa chúng ta có hiểu lầm gì cần phải giải thích. Diệp Hồng Phong là vị hôn thê của ngươi, ngươi cứu nàng vốn dĩ là điều nên làm. Ta là người nhân bản, vốn do lão cha nàng ấy chuẩn bị khí quản để nàng ta dùng, giống như máu của cuống rốn. Ở trong mắt các ngươi, có lẽ ta căn bản không thể được xem là người, chỉ đơn thuần xem như đồ vật......"

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com