“Thật đấy, tôi muốn cười! Nhưng là cười vui mừng, ha ha hai”
Trong lúc một người một tháp nói chuyện.
Mặc Phong Hành đã đi đến phía trước mẫu thạch Hỗn Độn, quỳ một chân xuống: “Tổ tiên nhà họ Mặc chịu ơn Hoa tộc, canh giữ thánh vật Hoa tộc, Mặc Phong Hành, gia chủ đời thứ một ngàn chín trăm bảy mươi năm nhà họ Mặc!”
“Cung nghênh con cháu đời sau của Hoa tộc quay về! Đình Đình, còn không đế quỳ xuống!”
“Á? Ồ!”
Mặc Đình Đình kinh ngạc, mau chóng xông đến bên cạnh ông nội.
Cũng quỳ xuống trước Diệp Bắc Minh!
Lúc này Mặc Phong Hành mới quay đầu, vẻ mặt kích động nhìn Diệp Bắc Minh: “Thiếu chủ, mời nhận lại thánh vật Hoa tộc!"
Diệp Bắc Minh đật đầu: “Được!”
Anh bước ra một bước, đứng dưới bia đá khổng lồ.
Bia đá cao đến mấy trăm mét, khí tức hỗn độn lưu chảy không ngừng!
Trong lúc Diệp Bắc Minh đang suy nghĩ, làm thế nào để cất bia đá này đi.
Giọng của Mặc Phong Hành vang lên: “Thiếu chủ, mời thiếu chủ dùng máu tươi kích hoạt thánh vật Hoa tộc!”