Devil's Path: Hành Trình Từ Quỷ Giới Tới Nhẫn Giới

Chương 23: Cướp chuông (tiếp theo)



Sau một trận đấu khắc nghiệt và đầy mệt mỏi, Kakashi cuối cùng quyết định cho cả đội nghỉ ngơi. Naruto vẫn bị trói trên cột gỗ, không có cách nào thoát ra. Mặc dù rất đói, cậu chỉ có thể nhìn Sasuke và Sakura khi họ ngồi xuống ăn trưa. Họ đều có bữa ăn ngon lành, trong khi cậu vẫn bị bỏ lại một mình, mệt mỏi và thấm đẫm sự thất bại.

Kakashi, sau khi đã tạo ra một cuộc chiến thử thách không khoan nhượng, nhìn Đội 7 một cách bình thản. “Nếu ai cho Naruto ăn, các em sẽ bị loại khỏi bài kiểm tra.” Kakashi nói, giọng điệu lạnh lùng không chút thay đổi.

Những lời đó khiến Naruto cảm thấy tức giận, nhưng cậu lại không thể làm gì khi bị trói. Sasuke và Sakura nhìn nhau trong im lặng, rồi quay lại nhìn Kakashi, cảm giác bối rối rõ ràng trên khuôn mặt họ. Nhưng khi Kakashi rời đi, Sasuke không còn kiên nhẫn nữa.

“Tôi không thể để cậu ấy chịu khổ như vậy. Chúng ta cần phải có đủ người mới có thể thắng được bài kiểm tra này.” Sasuke nói, đôi mắt lạnh lùng nhưng không thể che giấu sự quan tâm, dù cậu không muốn thừa nhận điều đó. Sasuke nhìn Sakura, và cô cũng đã hiểu. Cả hai không nói thêm lời nào, chỉ im lặng chia sẻ phần cơm của mình cho Naruto.

Sakura, dù có chút ngạc nhiên về hành động của Sasuke, cũng cảm thấy đây là điều đúng đắn. “Cậu ấy không thể chỉ vì một bài kiểm tra mà phải chịu đói, nhất là khi cả đội chúng ta đều là một.” Sakura nói nhẹ nhàng, rồi đưa phần cơm cho Naruto.

Naruto nhìn họ với ánh mắt ngỡ ngàng và cảm động. Cậu nhận ra rằng, dù không phải ai trong đội cũng thể hiện sự ấm áp theo cách mình mong đợi, nhưng tất cả đều muốn làm một đội, dù có những bất đồng và căng thẳng giữa họ.

Khi Naruto đang ăn, bất chợt một làn khói dày đặc bùng lên từ đâu đó, bao phủ xung quanh bãi tập. Sasuke và Sakura đứng bật dậy, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào, còn Naruto cũng không kịp phản ứng trước sự xuất hiện đột ngột đó.

Rồi một bóng người từ trong làn khói bước ra. Đó là Kakashi, nhưng lần này, anh không còn giữ vẻ thờ ơ như mọi khi. Kakashi xuất hiện với vẻ mặt nghiêm trọng, và nụ cười quen thuộc của anh đã biến mất. Thay vào đó là vẻ mặt lạnh lùng, dữ tợn khiến tất cả ba người đều cảm thấy sợ hãi.

Naruto, dù vẫn đang nhai vội vã miếng cơm trong miệng, bất giác cảm thấy sự nghiêm trọng trong bầu không khí.

“Các em đã vượt qua.” Kakashi tuyên bố, giọng anh không còn nhẹ nhàng, mà mang đầy sự nghiêm khắc. Một khoảnh khắc im lặng kéo dài trước khi anh tiếp tục: “Các em không chỉ vượt qua thử thách về thể lực, mà còn vượt qua cả chính bản thân mình. Các em đã học được một bài học quan trọng: đội là sức mạnh, và nếu không có sự đồng lòng, các em sẽ chẳng bao giờ có thể đạt được mục tiêu.”

Naruto, Sasuke, và Sakura đều đứng im, không dám thở mạnh. Kakashi đã thay đổi thái độ, từ một người lười biếng, không quan tâm đến một người đội trưởng nghiêm khắc, đầy trách nhiệm. Họ không ngờ rằng chính mình sẽ phải học được nhiều bài học từ bài kiểm tra này. Và hơn hết, họ hiểu rằng trong những cuộc thi này, không chỉ có sức mạnh mà còn là sự hiểu biết về nhau, sự gắn kết và lòng tin tưởng.

Kakashi tiếp tục: “Nhưng...” Anh dừng lại, làm tất cả đều ngưng thở. “Các em vẫn chưa hoàn thành thử thách. Còn một bước nữa.” Kakashi vừa nói vừa nháy mắt. “Hãy tiếp tục như thế, nhưng lần sau đừng để bị lừa bởi cái bẫy quá rõ ràng như hôm nay. Các em đã làm rất tốt. Nhưng nhớ rằng, trong một đội, không ai có thể tách rời.”

Một sự nhẹ nhõm xâm chiếm trong lòng Naruto, Sasuke, và Sakura. Cuối cùng, sau một buổi kiểm tra khắc nghiệt, họ đã hiểu ra một điều quan trọng: Mỗi người trong đội đều có giá trị, và phải học cách tin tưởng lẫn nhau. Cuộc chiến không phải chỉ là về sức mạnh cá nhân mà là về sự đoàn kết và đồng đội.

“Từ giờ trở đi, các em chính thức trở thành Đội 7, là Genin của Konoha. Sau ba ngày chúng ta bắt đầu làm nhiệm vụ, còn bây giờ giải tán.” Kakashi ra lệnh.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com