Devil's Path: Hành Trình Từ Quỷ Giới Tới Nhẫn Giới

Chương 18: Quyển trục phong ấn - Sự phát hiện ngỡ ngàng



Vào đêm hôm đó, khi ánh trăng chỉ chiếu sáng nhẹ nhàng qua cửa sổ, Naruto lén lút đi đến Phòng làm việc của Hokage. Cậu nhớ lời Mizuki và thực hiện mọi bước một cách cẩn thận.

Để không ai nghi ngờ, cậu quyết định sử dụng Henge no Jutsu (Biến thân thuật) để biến hình thành Đệ Tam Hokage, người có quyền tiếp cận với cuộn giấy này mà không bị ai nghi ngờ.

Cậu nhanh chóng thực hiện Henge no Jutsu, một trong những kỹ thuật cơ bản mà cậu đã học, dù cậu vẫn chưa hoàn thiện được việc kiểm soát chakra một cách hoàn hảo. Cậu tập trung, cố gắng hình dung hình dáng của Hokage, và chỉ trong vài giây, hình ảnh của Naruto dần thay đổi.

Mái tóc vàng của Naruto chuyển thành màu trắng bạc, gương mặt cậu biến đổi theo đúng hình mẫu của Hokage. Naruto cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể mình, từ vẻ ngoài cho đến giọng nói. Cậu đứng trước tấm gương trong phòng và thấy hình ảnh Đệ Tam Hokage phản chiếu lại, với ánh mắt đầy quyết đoán và tự tin, hoàn toàn khác với hình ảnh ngốc nghếch, trẻ con của chính mình.

"Được rồi, giờ thì mình là Hokage rồi! Không ai sẽ nhận ra tôi đâu! Chỉ cần lấy cuộn giấy phong ấn, không ai sẽ biết. Mình sẽ trở thành một ninja thực thụ, không ai có thể xem thường mình nữa.” Naruto thì thầm, tự tin tiến đến.

Với bước chân tựa như Hokage thực sự, cậu không gặp phải sự phản kháng nào từ những người xung quanh, vì mọi thứ từ hình dáng cho đến khí chất của Naruto đã hoàn toàn thay đổi. Cậu lấy cuộn giấy phong ấn và nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của Hokage, không một ai nghi ngờ. Cảm giác hồi hộp lẫn chút lo sợ bao trùm lấy Naruto.

Cậu bước tới chiếc tủ lớn, nơi cuộn giấy được cất giữ cẩn thận. Cửa tủ có một ổ khóa nhưng đối với Naruto, đó chỉ là một trở ngại nhỏ. Với một tay, cậu cố gắng mở khóa, và sau một lúc, cậu nghe thấy tiếng "clic", cánh cửa tủ mở ra. Cuộn giấy phong ấn lấp lánh trong ánh sáng nhạt của ngọn đèn phòng làm việc.

Naruto nhìn chằm chằm vào cuộn giấy phong ấn, lòng tràn ngập sự hứng khởi. Đây là cơ hội để cậu trở thành một ninja thực thụ. Nhưng khi cậu chuẩn bị cầm lấy cuộn giấy, một suy nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu. "Liệu mình có thật sự nên làm vậy không?"

Nhưng cậu nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó, chỉ còn sự háo hức và mong muốn chứng tỏ bản thân đang chiếm lĩnh tâm trí cậu.

Sau khi lấy được cuộn giấy phong ấn từ Phòng làm việc của Hokage, Naruto cảm thấy vừa hưng phấn vừa lo lắng. Cậu lén lút chạy ra ngoài, nhanh chóng rời khỏi làng và đi vào rừng sâu, nơi đã hẹn gặp Mizuki. Cảm giác thỏa mãn khi có trong tay thứ quyền lực có thể giúp cậu chứng minh mình như một ninja thật sự khiến Naruto không thể ngừng mỉm cười.

Tuy nhiên, khi đi được một quãng, Naruto dừng lại. Một cảm giác tò mò không thể cưỡng lại nổi khiến cậu không thể không mở cuộn giấy phong ấn ra. Dù biết rằng mình có thể gặp rắc rối, nhưng cậu không thể kìm chế được sự háo hức. Cậu vừa chạy trốn, vừa mở cuộn giấy, đôi mắt sáng lên khi thấy những trang giấy bên trong chứa đựng một kho tàng cấm thuật.

“Có thể có những thuật cấm mà mình sẽ học được…” Naruto thầm nghĩ, hào hứng nhìn những dòng chữ mờ ảo.

Ngay khi mở trang đầu tiên, cậu phát hiện ra một loạt nhẫn thuật được ghi chép bên trong, nhưng điều kỳ lạ là không phải tất cả đều rõ ràng, tất cả đều bị thứ gì đó làm mờ nhạt, khiến cậu không thể đọc được nội dung. Nhưng có một nhẫn thuật duy nhất vẫn rõ ràng, và đó chính là Kage Bunshin no Jutsu (Ảnh phân thân chi thuật).

“Cái quái gì thế này?” Naruto tự hỏi, thở dài trong thất vọng. “Mình lấy trộm cuộn giấy này chỉ để thấy một đống chữ mờ mịt sao?”

Ngay lúc này, giọng nói lạnh lùng của Vergil vang lên trong tâm trí Naruto, khiến cậu giật mình.

“Đệ Tam đã cố tình làm vậy, Naruto.” Vergil lên tiếng, giọng anh sắc lạnh và thẳng thừng. “Chỉ một chút bố thí thôi. Ông ta để cho ngươi đọc được Kage Bunshin no Jutsu, nhưng những cấm thuật khác thì không.”

Naruto im lặng, nhìn chăm chú vào cuộn giấy. Thực sự, chỉ có Kage Bunshin no Jutsu (Ảnh phân thân chi thuật) là rõ ràng, và đó là kỹ thuật duy nhất mà cậu có thể đọc hiểu. Cảm giác vừa mừng lại vừa hụt hẫng trỗi dậy trong lòng cậu. Đây là thứ duy nhất mà cậu có thể sử dụng, nhưng liệu có đủ để thay đổi mọi thứ?

“Vậy là... chỉ có Kage Bunshin thôi sao?” Naruto thầm nghĩ, một nỗi buồn nhẹ nhàng chảy qua tâm trí cậu. Nhưng ngay lúc đó, Vergil tiếp tục giải thích.

“Đúng vậy. Đệ Tam cố tình để cho ngươi có được Kage Bunshin no Jutsu. Chỉ là một chút ân huệ, như một sự bố thí, nhưng chẳng phải ngươi đã đủ vui mừng rồi sao? Ngươi cho rằng mình đã tìm thấy sức mạnh, nhưng thực tế, ngươi chỉ được trao cho thứ tầm thường mà thôi.”

Naruto nhìn cuộn giấy trong tay, cảm giác xấu hổ và phẫn nộ tràn ngập. Vergil nói đúng, dù cậu có mừng như nhặt được vàng, nhưng điều đó cũng chỉ là một phần nhỏ trong vô số những kỹ thuật mạnh mẽ khác mà cậu không thể hiểu được. Cậu đã bị lừa, và không biết rằng tất cả chỉ là sự bố thí của Đệ Tam.

“Đệ Tam đã biết sao?” Naruto hỏi, nhưng trong lòng cậu đã có một linh cảm không mấy dễ chịu.

“Đúng vậy.” Vergil đáp, giọng anh không thay đổi. “Đệ Tam đã nhìn thấy việc ngươi lấy trộm cuộn giấy phong ấn này. Nhưng ông ta vẫn cố tình để ngươi đến đây để học được nhẫn thuật này. Ta nghĩ rằng sau khi ngươi học được nó, thì sẽ có một đội tìm kiếm ngươi đuổi theo sớm thôi.”

Nói xong, Vergil lập tức vận dụng linh hồn lực của mình để ghi nhớ toàn bộ nội dung của cuộn giấy phong ấn, đồng thời mở ra phong ấn mà Đệ Tam đã tạo ra. Một cách tự nhiên và dễ dàng, anh đã giải phóng những thuật cấm mà Naruto không thể đọc được.

Naruto nhìn chằm chằm vào cuộn giấy khi những tên thuật mờ nhạt dần dần trở nên rõ ràng trước mắt cậu. Những kỹ thuật mà cậu chưa bao giờ nghĩ đến, những thuật mạnh mẽ mà cậu không thể tưởng tượng được lại xuất hiện ngay trước mắt mình: Rasengan, Hiraishin no Jutsu (Phi Lôi Thần Thuật), Gojo Kibaku Fuda (Hỗ Thừa Khởi Bộc Trát), và Edo Tensei (Uế Thổ Chuyển Sinh).

“Cái... cái này là...” Naruto đứng sững, đôi mắt mở to trước những nhẫn thuật mà cậu chưa bao giờ nghĩ đến. Tuy nhiên, ngay khi cậu chuẩn bị tiếp tục khám phá, giọng nói của Vergil lại vang lên, đầy lạnh lùng.

“Đây mới chính là những thứ quan trọng trong quyển trục này, Naruto. Đệ Tam không muốn ngươi học những cấm thuật này, Naruto. Đó là lý do tại sao ông ta đã cố tình phong ấn tất cả các thuật khác, chỉ để lại cho ngươi Kage Bunshin no Jutsu mà thôi.” Vergil giải thích, âm thanh lạnh lùng và đầy sự thực tế. “Đệ Tam đã làm vậy để ngươi không thể dễ dàng thoát khỏi sự kiểm soát của cao tầng Konoha. Ông a không muốn ngươi có sức mạnh vượt quá khả năng kiểm soát của họ.”

Naruto im lặng, ngẩng lên nhìn cuộn giấy trong tay. Cậu không muốn tin vào những lời Vergil nói, nhưng một phần trong cậu cảm thấy có lý. Đệ Tam, người luôn bảo vệ Konoha, có lẽ thực sự đã thấy Naruto như một mối đe dọa tiềm ẩn nếu cậu quá mạnh mẽ, nếu cậu có thể làm được những thuật cấm mà không bị kiểm soát.

“Vậy là ông ấy không muốn tôi học những thuật này để tránh tôi thoát khỏi sự kiểm soát của làng?” Naruto thì thầm, giọng đầy sự hoài nghi.

Vergil đáp lại, giọng nói không thay đổi. “Chính xác. Đệ Tam chỉ cho ngươi một chút ít cơ hội, như một hình thức ‘bố thí’, nhưng tất cả các thuật còn lại, ông ta đã cố tình phong ấn. Đệ Tam không muốn ngươi trở thành một mối đe dọa thực sự, vì vậy ông ta hạn chế nó.”

Naruto cảm thấy như mình vừa bị lừa dối. Một phần trong lòng cậu buồn bã khi nhận ra rằng mình đã được trao cho ít nhất một cơ hội, nhưng cái giá của nó lại là sự kiểm soát của những người cao tầng trong Konoha. Naruto không thể ngừng cảm thấy mình như một con rối, dù trong tay cuộn giấy phong ấn này.

“Nhưng tôi… tôi vẫn có thể học Kage Bunshin no Jutsu, phải không?” Naruto cố tìm sự an ủi trong chính sự thật mà cậu có thể nắm bắt được.

“Đúng vậy.” Vergil thản nhiên nói. “Đệ Tam đã để lại cho ngươi một chút, không phải quá nhiều, nhưng vẫn đủ để ngươi có thể cảm thấy đủ, đồng thời không khiến ngươi vượt quá giới hạn của mình.”

Naruto lại nhìn vào cuộn giấy, đôi mắt cậu dần dần sáng lên một chút, nhưng nỗi buồn và sự thất vọng vẫn không thể nào dập tắt hoàn toàn. Tuy nhiên, cậu biết rằng, dù sao, ít nhất cậu cũng có thể học Kage Bunshin no Jutsu và sử dụng nó để trở thành một ninja thực thụ.

Một chút an ủi nhỏ nhoi cũng không thể xóa nhòa cảm giác lừa dối trong lòng Naruto.

“Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi không thể từ bỏ. Nếu đây là thứ tôi có thể học, tôi sẽ làm chủ nó.” Naruto tự nhủ, ánh mắt đầy quyết tâm mới. Dù có bị hạn chế, dù Đệ Tam có cố tình ngăn cản, cậu vẫn sẽ tìm cách phát triển.

Nhận thấy thời gian không còn nhiều, Vergil tiếp tục lên tiếng: “Phong ấn này ta sẽ đóng lại và đưa cuộn trục trở về trạng thái ban đầu để không làm ngươi gặp rắc rối sau này. Giờ thì nhanh lên, ngươi cần phải đi gặp Mizuki.”

Những lời này của Vergil khiến Naruto vội vàng nhét cuộn giấy vào túi và chuẩn bị đi tiếp. Cảm giác lạnh lẽo dâng lên trong lòng cậu. Không thể để bản thân bị lừa lần nữa, nhưng đồng thời, cậu biết rằng con đường phía trước vẫn còn rất nhiều thử thách.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com