Sau sự kiện Uchiha diệt tộc, Sasuke không còn là cậu bé vui vẻ, nghịch ngợm như trước. Cậu trở nên lạnh lùng, trầm mặc và xa cách. Những nỗi đau từ cái chết của gia tộc, những câu hỏi về anh trai Itachi, và những sự thật tàn nhẫn đã khiến Sasuke đóng chặt trái tim mình. Cậu không còn tìm kiếm sự an ủi trong những người bạn nữa. Mỗi ngày, Sasuke chỉ tập trung vào một mục tiêu duy nhất: trở nên mạnh mẽ để có thể trả thù Itachi và gia tộc Uchiha.
Tuy nhiên, mặc dù sự thay đổi trong tính cách của Sasuke khiến cậu dần trở thành một kẻ cô độc, cậu vẫn là người đứng đầu lớp, luôn là tấm gương để các học viên khác nhìn vào. Sasuke không thể ngừng nghĩ về anh trai mình và cái giá mà Itachi phải trả. Nhưng dù sao, Sasuke vẫn quyết tâm không dừng lại, và giờ đây cậu càng thêm lạnh lùng trong mọi quyết định của mình.
Thời gian trôi qua, và ngày mà tất cả học viên Học viện Ninja phải đối mặt với kỳ kiểm tra tốt nghiệp đã đến. Đây là thời điểm quan trọng để chứng minh tất cả những gì các học viên đã học được trong suốt quá trình học. Ba bài kiểm tra cơ bản mà họ phải vượt qua gồm có:
Kawarimi no Jutsu (Thế Thân thuật) – một kỹ thuật thay thế bản thân bằng một vật thể khác để tránh bị tấn công.
Henge no Jutsu (Biến thân thuật) – khả năng biến thành một người khác để đánh lừa kẻ thù.
Bunshin no Jutsu (Phân thân thuật) – tạo ra những bản sao của bản thân để gây nhầm lẫn cho đối thủ.
Mỗi học viên đều đã chuẩn bị sẵn sàng. Sasuke, với sự tự tin và tài năng vượt trội, đã hoàn thành cả ba bài kiểm tra một cách xuất sắc, không có chút khó khăn nào. Cậu thực hiện từng bài kiểm tra một cách hoàn hảo, và các học viên khác đều phải ngả mũ thán phục.
“Tốt lắm, Sasuke!” Iruka-sensei khen ngợi, ánh mắt đầy tự hào. “Em đã vượt qua tất cả các bài kiểm tra với sự xuất sắc, thật tuyệt vời!”
Sasuke chỉ gật đầu, ánh mắt lạnh lùng như thường lệ. Cậu không cần lời khen ngợi, chỉ đơn giản là làm những gì cần làm. Đối với cậu, mọi thứ chỉ là bước đầu trên con đường báo thù.
Vậy nhưng, sự chú ý của tất cả mọi người không chỉ dừng lại ở Sasuke. Khi đến lượt Naruto, cậu có thể cảm nhận được ánh mắt của cả lớp đang hướng về mình. Mặc dù đã luyện tập rất nhiều, nhưng Naruto vẫn chưa thể thực hiện được những kỹ thuật cơ bản. Cậu đã cố gắng hết sức, nhưng khi đến lượt kiểm tra Henge no Jutsu, cậu đã không thể biến mình thành một người khác như yêu cầu. Hình dáng của cậu chỉ thay đổi một chút, nhưng lại không hoàn toàn giống như hình mẫu mà Iruka-sensei yêu cầu.
“Naruto, cố gắng lên. Hãy tập trung.” Iruka-sensei nói với giọng động viên, nhưng sự thất vọng vẫn hiện rõ trên khuôn mặt ông.
Tiếp theo là Kawarimi no Jutsu, nhưng dù cậu đã cố gắng thay thế mình bằng một cây gậy, sự thực là shuriken vẫn bay trúng vào Naruto trước khi cậu kịp làm gì.
Cuối cùng, đến bài kiểm tra Bunshin no Jutsu (Phân thân thuật), Naruto lại thất bại. Cậu tạo ra một bản sao, nhưng chỉ là một bản sao mờ nhạt, gần như không thể nhìn thấy được.
“Xin lỗi… em đã cố gắng rồi.” Naruto cúi đầu, cảm thấy vô cùng thất vọng. Cậu biết rằng tất cả những người bạn trong lớp đều đang nhìn mình, và cậu không thể nào vượt qua bài kiểm tra này.
Cả lớp đều im lặng. Những học viên khác đều đã vượt qua, và họ quay lại nhìn Naruto, một số ánh mắt lộ rõ sự ngạc nhiên, trong khi một số khác thì có phần thương hại.
Sasuke, dù lạnh lùng, cũng không thể không nhận thấy sự thất bại của Naruto. Cậu không nói gì, nhưng có thể thấy trong mắt mình một chút gì đó – có thể là sự kiêu ngạo, nhưng cũng có chút chán nản khi nhìn thấy Naruto thất bại.
Hinata và Ino cũng nhìn thấy sự thất bại này, nhưng thay vì chê cười, họ lại đến gần để động viên cậu.
“Naruto, đừng lo. Cậu đã cố gắng hết sức rồi. Chúng tớ biết cậu sẽ làm được mà.” Hinata nói nhẹ nhàng, đôi mắt đầy sự quan tâm. Cô luôn cảm thấy đau lòng khi nhìn thấy Naruto phải chịu thất bại, nhưng cô cũng biết rằng cậu sẽ không bao giờ từ bỏ.
Ino, cũng không đành lòng, cô bé nhìn Naruto với ánh mắt động viên. “Đừng để chuyện này làm cậu nản lòng. Cậu có thể làm được, Naruto. Chỉ cần cậu tiếp tục luyện tập thôi.”
Naruto ngẩng đầu lên, cảm thấy lòng mình ấm áp. Mặc dù đã thất bại, nhưng sự động viên của Hinata và Ino đã giúp cậu cảm thấy bớt cô đơn hơn. Cậu mỉm cười nhẹ, cảm ơn hai người bạn của mình.
“Cảm ơn các cậu... tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Tôi sẽ làm lại.” Naruto nói với sự kiên quyết mới.
Nhưng dù sao, Naruto vẫn phải đối mặt với thực tế rằng cậu không thể vượt qua kỳ thi này. Tuy nhiên, cậu không bỏ cuộc. Sự thất bại hôm nay sẽ chỉ là một bước đệm để Naruto tiến bộ hơn nữa. Cậu quyết tâm luyện tập không ngừng nghỉ, không để bất cứ thất bại nào làm mình gục ngã.
----------------------------------- Sau kỳ kiểm tra tốt nghiệp, Naruto cảm thấy vô cùng thất vọng và chán nản. Cậu đã thất bại trước mặt mọi người, không thể thực hiện được những kỹ thuật cơ bản mà học sinh năm nhất nên biết. Cảm giác tự ti và thất bại tràn ngập trong tâm trí Naruto, và cậu không thể tránh khỏi việc cảm thấy mình không xứng đáng là một ninja. Cảnh tượng mọi người thành công tốt nghiệp trong khi cậu lại không thể vượt qua những bài kiểm tra cơ bản làm cho cậu càng thêm hụt hẫng.
Tối hôm đó, khi cậu lang thang trong làng, cố gắng dập tắt cảm giác thất bại, một giọng nói quen thuộc vang lên. Đó là Mizuki, một giám khảo trong kỳ kiểm tra của Học viện Ninja. Mizuki thường xuyên đến lớp với vẻ ngoài dễ gần và dễ mến, luôn mang lại cảm giác thân thiện. Nhưng trong lúc này, khi Naruto đang rối bời trong nỗi buồn, anh ta như một tia hy vọng, như một người bạn động viên.
“Naruto, ta thấy em rất buồn vì vừa thất bại trong bài kiểm tra, phải không?” Mizuki hỏi, vẻ mặt chân thành.
“Vâng... em không thể làm được gì cả. Em thất bại rồi...” Naruto cúi đầu, đôi mắt đầy sự thất vọng.
Mizuki tiến lại gần, vỗ vai Naruto như thể anh ta rất thông cảm với cậu. “Naruto, đừng lo, ra hiểu cảm giác đó. Nhưng ta biết một cách giúp em có thể được thông qua mà không cần phải lo lắng về những bài kiểm tra đó.” Giọng Mizuki đầy sự an ủi, nhưng trong lòng, anh ta đã chuẩn bị một kế hoạch xấu xa.
Naruto ngẩng đầu lên, đôi mắt ngập tràn hy vọng. “Thật sao, thầy Mizuki?”
Mizuki gật đầu, ánh mắt lấp lánh như thể đang giấu một bí mật. “Em biết không, trong phòng làm việc của Hokage, có một cuộn giấy phong ấn rất đặc biệt. Nó chứa những cấm thuật mà Konoha đã phong ấn từ lâu. Nếu em học một trong số chúng và thực hiện thành công, em sẽ tự động được thông qua, mà không cần phải lo lắng về chuyện kiểm tra nữa.” Mizuki nói, giọng điệu thuyết phục.
“Thật à?” Naruto ngạc nhiên, ánh mắt cậu sáng lên. Cậu không thể tin vào tai mình. Mizuki tiếp tục, cố gắng khai thác sự thiếu hiểu biết của Naruto về những nguy hiểm của cuộn giấy phong ấn.
“Đúng vậy, Naruto. Em không phải lo lắng đâu. Em chỉ cần học một trong những thuật cấm đó, và em sẽ có thể chứng minh cho mọi người thấy rằng mình là một ninja thật sự. Cuộn giấy đó chỉ có một mình Hokage giữ, nhưng em có thể lấy nó. Hãy đến phòng làm việc của Hokage vào đêm nay.” Mizuki thì thầm, tạo ra viễn cảnh khiến Naruto càng thêm tin tưởng.
Naruto, vẫn mang trong mình nỗi thất vọng sau kỳ kiểm tra, giờ đây cảm thấy như mình đã tìm thấy một cơ hội thay đổi số phận. Sự háo hức, cùng với mong muốn chứng minh bản thân, khiến cậu không thể chần chừ. “Cảm ơn thầy Mizuki, em sẽ làm như thầy nói.” Naruto nói với quyết tâm, một lần nữa cảm thấy mình có thể thay đổi và chứng minh giá trị của bản thân.
Khi Naruto quyết định làm theo lời Mizuki và lấy cuộn giấy phong ấn từ phòng làm việc của Hokage, trong bóng tối của tâm thức Naruto, nơi linh hồn của Vergil vẫn im lặng quan sát, những lời cảnh báo đầy lạnh lùng bắt đầu vang lên trong tâm trí cậu.
“Ngươi thực sự định làm theo lời hắn sao?” giọng Vergil cất lên, lạnh lẽo và sắc bén, như một mũi dao đâm vào tâm trí Naruto.
Naruto thoáng giật mình, cảm giác như có ai đó đang nhìn vào tâm hồn mình. Cậu cảm thấy hơi hoảng hốt, như thể mọi quyết định của mình đều đang bị một ai đó theo dõi.
“Làm theo lời của Mizuki chỉ là một con đường ngắn ngủi dẫn tới sự hủy diệt. Ngươi đã làm gì để có thể tin tưởng vào kẻ mà ngay từ đầu đã có mục đích lừa dối ngươi?” Vergil tiếp tục, giọng điệu không chút cảm xúc, chỉ toàn sự thực tế khô khan. “Ngươi chỉ là một công cụ trong tay của hắn mà thôi, Naruto. Đừng ngu ngốc khiến bản thân mình trở thành con rối cho kẻ khác điều khiển.”
Naruto lắng nghe những lời của Vergil, cảm giác một sự khó chịu dâng lên trong lòng. Vergil, người mà cậu biết chỉ tồn tại trong tâm trí mình, lại một lần nữa khiến cậu cảm thấy như bị xét xử. Cảm giác rằng bản thân cậu không đủ mạnh, không đủ khôn ngoan để nhận ra rằng mình đang đi vào một cái bẫy.
"Tôi chỉ muốn chứng minh mình có thể làm được điều gì đó, chỉ muốn làm cho mọi người nhìn nhận mình." Naruto thì thầm, lòng đầy sự xấu hổ và thất vọng.
“Ngươi muốn chứng minh mình có giá trị?” Vergil hỏi, giọng anh khô khốc như một lời khuyên lạnh lùng. “Chứng minh giá trị không phải bằng cách làm theo lời kẻ yếu đuối. Ngươi phải học cách đứng lên bằng chính đôi chân của mình. Chỉ khi ngươi tự tạo ra con đường riêng, không ai có thể điều khiển ngươi, ngươi mới thật sự mạnh mẽ.”
Cảm giác tự ti và buồn bã trong lòng Naruto từ từ vơi đi khi nghe lời của Vergil, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng phần nào trong cậu vẫn muốn làm theo Mizuki để chứng minh bản thân. Dẫu sao, đó là cách duy nhất cậu biết để vượt qua sự thất bại hôm qua.
“Nhưng tôi không thể… không có cách nào khác…” Naruto cảm thấy lòng mình dằn vặt.
Vergil im lặng trong giây lát trước khi tiếp tục: “Đừng làm một con rối trong tay của người khác, Naruto. Học được cách kiểm soát bản thân, kiểm soát sức mạnh của mình, đó mới là con đường thực sự dẫn đến sức mạnh. Còn nếu ngươi tiếp tục bị điều khiển, ngươi sẽ chỉ là một công cụ, không bao giờ là một ninja thực thụ.”
Những lời này của Vergil cứ vang vọng trong tâm trí Naruto, khiến cậu bắt đầu nghi ngờ chính mình. Làm theo Mizuki không phải là cách cậu muốn bước lên đỉnh cao. Cậu không thể mãi là một con rối bị điều khiển bởi người khác, dù đó có là người thầy hay bất kỳ ai. Cậu cần phải làm điều gì đó khác biệt.
Cuối cùng, Naruto vẫn quyết định… làm theo lời Mizuki.