Đại Thần Xin Lỗi Vì Đã Bắn Tôi

Chương 5: Đại Thần Xin Lỗi Vì Đã Bắn Tôi



Không phải chứ.

Người bên kia không chỉ là bạn chơi game hồi cấp hai của tôi, mà còn là… Trì Tục đấy!

Tôi vừa nói vậy, liệu anh có nghĩ tôi đang… gợi ý muốn gặp mặt thật ngoài đời không?

Trời ơi.

Tôi cần thuốc giải gấp!

Sau khi Trì Tục đi họp, anh hoàn toàn biến mất.

Tôi bất an đến mức phải kể hết mọi chuyện, không sót một chi tiết nào, cho bạn tôi nghe.

Nó há hốc mồm, suýt rớt cằm.

“Gì cơ? Mày quen Trì Tục từ hồi cấp hai à? Trần Nguyện, mày đùa tao hả???”

Tôi ôm trán.

Nghe thì đúng là khó tin thật, nhưng sự thật vốn dĩ nó... khó tin đến vậy.

“Má nó! Bảo sao! Trì Tục g.i.ế.c người trong game ít nhất cũng phải tám nghìn đến một vạn, sao chỉ với mày mà thấy áy náy như thế? Tao còn tưởng là vì mày quá đáng yêu, ai ngờ— mày thắng ngay từ vạch xuất phát rồi!”

“Này có phải là… thanh mai trúc mã phiên bản eSports không hả trời???”

Nó b.ắ.n một tràng như s.ú.n.g liên thanh khiến tôi cũng bắt đầu ngại.

“Gì chứ? Tụi tao chỉ là bạn thôi mà...”

Bạn tôi hừ lạnh.

“Trì Tục á, cái siêu cấp đại mỹ nam đó á, mày thật sự không thích một chút nào?”

“Mày có ngoại hình, học vấn, EQ, IQ đầy đủ, mày mà không chốt được anh ấy thì ai chốt? Mày thật sự không muốn sao?”

Nó càng nói tôi càng ngại.

“Đủ rồi, đủ rồi.”

“Giờ tao chỉ muốn biết, nếu lỡ anh ấy thật sự hỏi chuyện gặp mặt ngoài đời thì làm sao đây...”

Bạn tôi tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Đúng là có phúc không biết hưởng!”

“Nhớ cho kỹ mày là ai! Mày là nữ thần khoa ngoại ngữ đó! Mày còn sợ chạy tình ngoài đời à?”

Tôi lau mồ hôi.

“Không phải là...”

Chưa nói hết câu, bạn tôi đã hét toáng lên:

“Má ơi!!!!”

“Nguyện Nguyện, mày biết mày trâu thế nào không??? Đội FD vừa chính thức thông báo hợp tác với giải đấu liên trường ở Tô thị đó a a a a!!!”

“Tao nghe phong thanh từ mấy hôm trước rồi, mà không hiểu sao mãi chưa chốt, hôm nay lại bất ngờ định xuống… chẳng lẽ là vì mày nói với Trì Tục là mày học Đại học Tô?”

???

Không phải chứ.

Tôi không thể tự luyến đến mức đó được chứ?

“Sao có thể chứ?”

Nói vậy nhưng tôi cũng lập tức mở app ra tìm thông tin mới nhất.

Quả nhiên—

Tài khoản chính thức của đội Trì Tục vừa đăng bài.

Đội FD sẽ là khách mời đặc biệt của giải đấu eSports các trường đại học ở Tô thị.

Họ sẽ ngẫu nhiên “drop” vào các trận đấu tập, đồng thời ghép đội giao lưu với đội vô địch để tổ chức một trận thi đấu hữu nghị.

Bài viết vừa đăng đã có hàng vạn bình luận:

【Má ơi, bà ơi, áo bông ơi, mắt tôi có nhìn nhầm không? Tức là tôi có cơ hội chơi game chung với Trì Thần???】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

【Đừng mơ, người ta nói “thành viên đội”, có nói Trì Thần đâu, anh ấy ghét mấy hoạt động linh tinh kiểu này lắm, tám phần là không tham gia đâu.】

【Nhưng được chơi cùng mấy ông thần khác trong đội cũng sướng rồi! Tô thị lần này nổi luôn rồi đó!】

【Tại sao chỉ giới hạn đại học hả trời? Học sinh cấp ba cũng muốn chơi mà hu hu hu...】

【Cấp ba thì đi ôn thi đại học đi, tiểu học cũng đòi xin slot nữa hả...】

……

Độ hot của sự kiện bùng nổ đến mức...

Cả mấy đứa bạn học tám trăm năm không liên lạc với tôi cũng bắt đầu nhắn tin.

【Đd, tao nhớ mày cũng chơi Chiến Đấu Tinh Anh, có muốn lập đội tham gia giải không?】

Tôi: 【???】

Không thể cưỡng lại sự nhiệt tình rủ rê của bạn bè, cuối cùng tôi cùng vài đứa bạn thân cũng lập đội tham gia giải, đăng ký qua link do trường cung cấp.

Trì Tục thỉnh thoảng lại nhắn tin cho tôi, rủ tôi chơi game, kéo rank cho tôi.

Tôi cũng từng nhân lúc trò chuyện mà hỏi anh vài lần về giải đấu.

Nhưng anh cứ thần bí, không chịu nói rõ.

Chỉ biết anh đều đặn mỗi tối tám giờ online như một lịch trình cố định.

Cứ thế cho đến cuối tuần.

Cậu em trai của tôi – “cậu nhóc gà cưng” – gửi tin nhắn qua QQ:

【Chị ơi, em làm xong bài tập tuần này rồi, chơi game không?】

Tôi lập tức đăng nhập.

Cậu em vẫn như xưa: ít nói, cực gắt.

Không bật mic, chỉ gõ chữ, nhưng vẫn dẫn tôi ăn gà dễ như trở bàn tay.

Tôi khen cậu ta tơi tả.

Vừa rời trận, theo thói quen mở danh sách bạn bè—

Thấy Trì Tục đang online.

Không hiểu sao,

Tự nhiên tôi lại thấy… chột dạ.

Đang định giục cậu em nhanh tay vào game,

Thì một giây sau — tôi nhận được lời mời tổ đội từ Trì Tục.

Tôi khựng lại.

Tài khoản này ai cũng biết là nick game của Trì Tục,

Mà hiện tại tôi đang chơi cùng người khác…

Tôi thực sự không biết có nên ấn “Đồng ý” hay không.

Thời gian trôi từng giây,

Trì Tục vẫn liên tục gửi lời mời tổ đội.

Thấy anh có vẻ sốt ruột muốn vào,

Tôi đành nhắn với cậu em sẽ kéo thêm một người rồi bấm “Đồng ý”.

Sau khi vào đội — là khoảng im lặng đáng sợ.

Tôi không dám mở miệng.

Lâu sau, Trì Tục mới nhẹ giọng lên tiếng:

“Rank cũng cao đấy.”

“Nguyện Nguyện, đây là bạn em à, hay là… bạn thuê chơi?”




Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com