Trên hàng lang dài, Vân Hương thân mặc triều phục, mặt không biểu tình chậm rãi đi tới. Sau lưng là nữ thừa tướng cùng theo, ngoài ra còn có sáu thị nữ, hai người trong đó bưng lên hộp gỗ màu đỏ, trong hộp đều là điểm tâm rất tinh trí.
- Đêm qua bệ hạ rời tiệc không về, sáng sớm nay liền tới tạ lỗi, làm thế cũng là hợp tình hợp lý. Theo lẽ thường, yêu hầu sẽ không hoài nghi mới đúng. Rốt cuộc, đêm qua trên yến tiệc bọn họ tịnh không hề húy kị đồ ăn thức uống mà chúng ta dâng lên .
- Đan dược mà nương nương giao cho, thần đã sai người hòa thành nước, trộn vào trong điểm tâm .
- Đan dược này của nương nương đúng là lợi hại, vô sắc vô vị, càng không hề có chút linh lực ba động nào. Dù biết trong điểm tâm trong có độc mà vẫn không phát giác có gì dị dạng. Đoán rằng tu vị yêu hầu có cao đến mấy, cũng khó lòng phát hiện trước khi dược lực phát tác .
- Thần đã phân phó xuống, để các bộ âm thầm chuẩn bị. Chỉ cần yêu hầu trúng độc, toàn bộ binh lực lập tức tụ tới
- Đương nhiên. Tốt nhất là có thể khiến cho tất cả bọn họ đều trúng độc. Có điều làm vậy chắc hơi khó. Không biết độc dược cần thời gian bao lâu mới phát tác, bao lâu sau khi yêu hầu ăn vào thì phát giác dị thường. Vì đề phòng bất trắc, thần cho rằng, nên tận hết khả năng để yêu hầu là người đầu tiên ăn điểm tâm. Rốt cuộc, hắn mới là chiến lực chủ yếu của đối phương. Nếu những người khác chưa trúng độc, có lẽ chúng ta còn đủ sức đánh một trận, nhưng nếu hắn chưa trúng độc Khi ấy sợ là không chỉ công khuy nhất quĩ, mà còn rước họa sát thân.
Trên đường, thừa tướng một mực dặn dò bên tai Vân Hương, Vân Hương lại im lìm không đáp.
Nháy mắt, hàng người đã đi tới trước lầu các mà đám người hầu tử đang nghỉ lại.
Do hầu tử sớm đã thông báo trước, đám người Huyền Trang, Thiên Bồng đều mắt lạnh bàng quan.
- Thật sự xin lỗi về yến tiệc hôm qua. Bản vương có việc quan trọng bắt buộc phải rời tiệc, đến nỗi chậm trễ chư vị, hôm nay, đặc ý tới đây tạ lỗi.
Hầu tử khoát tay nói:
- Không sao. Ai mà chẳng có khi gấp gáp xử lý việc riêng?
- Cảm tạ Đại Thánh gia thông cảm.
Vân Hương khẽ khom lưng, quay sang tiếp lấy hộp điểm tâm nữ tỳ đưa lên, đặt ở trên mặt bàn, lại tự tay mở hộp ra. Động tác nhẹ nhàng không có nửa điểm tiếng vang.
- Đại Thánh gia, đây là điểm tâm do bản vương tự tay làm, chút tâm ý, mong Đại Thánh gia chớ chối từ.
Nếu để Thiên Bồng ăn trước, rồi phát tác, mà hầu tử vẫn chưa ăn, đến lúc đó
Không đợi Thiên Bồng chạm vào điểm tâm, hầu tử liền đã vươn tay ngăn hắn lại:
- Người ta làm tặng ta, ngươi gấp gáp cái gì? Bình thường đúng là ta không thích ăn cho lắm, chẳng qua, nếu đã do bệ hạ đưa tới, vậy phải nếm thử một chút mới được.
Nói rồi, hầu tử vươn tay ra cầm lên một khối trong hộp.
Hai hàng lông mày lục y thừa tướng khẽ run rẩy, đôi mắt trợn tròn.
Không biết vì sao, sắc mặt Huyền Trang đứng ở sau lưng Thiên Bồng dần có vẻ khó coi. Chẳng qua, lúc này sự chú ý của chúng nhân tại trường đều tập trung hết lên người hầu tử , không ai phát giác được chút biến hóa nho nhỏ kia.
Cười hì hì nhìn Vân Hương, lại làm như vô ý nhìn thừa tướng một cái, hầu tử đưa điểm tâm lên mồm.
Ngay trong nháy mắt này, hầu tử khẽ khàng dùng thuật pháp cưỡng chế hóa hơi khối điểm tâm, lại dùng Chướng Nhãn pháp lặng không tiếng thở biến ra một khối khác. Nương theo tu vị cao siêu, thuật pháp liên hoàn phức tạp như vậy, mà hầu tử chỉ hoàn thành trong tích tắc, không lộ ra nửa điểm vết tích.
Cắn xuống một miếng, tử tế nhai nuốt.
Tại trường, không ai nhìn ra sơ hở.
Vân Hương thoáng mở to hai mắt nhìn đăm đăm hầu tử, chờ đợi.
Hầu tử nuốt xuống điểm tâm, như vậy, sự tình đã thành công một nửa.
Nàng cười nhẹ, bước lên trước một bước, nâng một hộp đồ ăn, cười nói:
- Chư vị thực khiến chúng ta ghen tị vô cùng. Theo bệ hạ nhiều năm như vậy, nhưng đến giờ, trong Nữ Nhi quốc vẫn chưa ai gặp qua bệ hạ tự thân xuống bếp. Nếu không nhờ chư vị tới chơi, chúng ta đều không biết trù nghệ bệ hạ thế nào.
Nói rồi, nàng bước nhẹ đi tới trước mặt Thiên Bồng, giơ lên mời mọc.
Đợi Thiên Bồng vươn tay cầm lên một khối, lại khoái tốc đi tới trước mặt Hắc Hùng tinh. Đồng thời với đó, nàng lại khe khẽ dùng dư quang đánh giá Thiên Bồng, nín thở chờ đợi.
Ngay khi Thiên Bồng chuẩn bị thả điểm tâm vào mồm, đột nhiên hai mắt hầu tử hơi trừng, quăng mạnh điểm tâm trong tay xuống đất!
Một tiếng bạo quát, Vân Hương sớm đã ý liệu được hết thảy đứng ngây ra đó, nữ thừa tướng vội giật lùi một bước, chuẩn bị tránh né, đám người đi theo mà đến lại đều chưa kịp phản ứng, chỉ biết kinh hoảng nhìn hầu tử.
Vươn tay trảo tới, Kim Cô bổng xuất hiện trong tay.
Lúc hầu tử chuẩn bị mượn cơ gây chuyện, Huyền Trang từ đầu đến đuôi chưa hề chạm vào điểm tâm chợt cảm thấy quay cuồng ập tới, thân mình hơi lắc, “quang” một tiếng, ngã vật xuống đất.
Nhất thời, chúng nhân trong sảnh đường đều ngây dại.