- Liệu có trá không? Hòa thượng kia một mực ở bên chăm sóc cho tiểu tử Đà Khiết, nói không chừng giữa chúng đã đạt thành hiệp nghị nào đó.
Bằng Ma Vương thong thả nhìn Sư Đà Vương một cái, nói:
- Trừ phi tiểu tử Đà Khiết không muốn hồn phách cha hắn an toàn, không thì trá ở đâu ra ?
Trên mặt đất. Hắc Hùng tinh và Ngao Liệt chậm rãi lui ra.
Đà Khiết sững sờ nhìn Huyền Trang, mãi lúc lâu mới cắn răng, gian nan vặn vẹo thân mình dịch chuyển về hướng mặt nước nơi không xa, hai mắt không ngừng lấp lánh.
Liệu có chết không? Bọn họ liệu có phải đang chờ đợi để động thủ sau lưng.
Hòa thượng kia khẳng định còn có mưu kế nào đó, bọn họ thả ta, nói không chừng là... Nói không chừng là...
Đà Khiết cắn răng dịch chuyển về phía trước từng chút từng chút một, đầu óc suy nghĩ lung lắm, nhưng càng nghĩ càng loạn, giống như một đoàn đay rối.
Thậm chí, có khoảng khắc nào đó hắn hi vọng Huyền Trang đột nhiên mở miệng để hầu tử đánh mình thành thịt tương, như thế, tuy hắn vẫn là rắn độc. Nhưng Huyền Trang cũng chẳng phải là nông phu kia.
Nếu thế thì tốt rồi, nếu thế, mình cũng không cần hổ thẹn với hành vi vừa rồi.
Nhưng mà, thẳng đến khi hắn chuyển đến mép nước, mọi thứ mà hắn mong chờ đều tịnh không xảy ra.
Sau lưng, chúng nhân lẳng lặng nhìn hắn. Dưới đáy nước, hai tên Yêu Vương cũng đăm đăm nhìn hắn, không ai có động tác nào.
Toàn bộ thế giới đều chìm trong câm lặng, sự yên ắng khiến hắn cảm thấy mình vừa làm gì đó vô cùng ác độc.
Đà Khiết dầm mình vào trong nước sông, bắt đầu quẫy đuôi chậm rãi bơi đi.
- Ngươi mà cũng dám tự xưng bản vương với ta? Trước kia, ta nhớ đều xưng là mạt tướng.
Lời này vừa ra, không chỉ Ngục Nhung Vương sửng sốt, ngay chính bản thân Thanh Tâm cũng cả kinh.
- Mạt tướng?
Hai mắt Ngục Nhung Vương lập tức híp thành một khe nhỏ, kinh ngạc nhìn Thanh Tâm từ trên xuống dưới một lượt, nói:
- Ngươi từng ở tại Hoa Quả Sơn? Vì sao bản vương hoàn toàn không có ấn tượng?
Thanh Tâm cười khan, thao khống bát quái dưới chân, từ từ giật lùi ra sau.
- Muốn đi? Không dễ dàng vậy đâu!
Một tiếng gầm gào kinh thiên động địa, lập tức, nước sông dưới chân Ngục Nhung Vương chợt nổ tung! Hai tay hắn căng ra, hóa thành một đạo hắc quang xông hướng Thanh Tâm.
Nước sông bên dưới cũng bị sóng xung kích mãnh liệt cuốn thốc lên.
Bát quái lơ lửng giữa trời tấn tốc lùi ra sau, giữa lúc xoay tròn, vài chục loại pháp khí từ trong tay áo Thanh Tâm vung vẫy mà ra, nháy mắt nguyên cả một khoảng trời sáng rực lên.
- Ngươi rốt cục là ai!
Lợi trảo của Ngục Nhung Vương gào thét vung tới Thanh Tâm, lại bị bát quái lấ một loại góc độ không thể tưởng tượng nhẹ nhàng chớp qua. Ngay khi hắn đang quay đầu chuẩn bị lần nữa phát động công kích, hai đạo thủy long đã từ giữa sông tấn tốc vọt lên, thân mình hơi lắc, hệt như hai cây cự trụ quất về phía hắn.
Chỉ thấy Ngục Nhung Vương lăng không lộn mình, hai tay căng ra. Linh lực tung trào nổ bung, trực tiếp nổ nát hai đạo thủy long đã tiếp cận gần trong gang tấc.
Nước sông từ giữa trời trút nghiêng mà xuống.
Kịch chiến mới vừa vặn bắt đầu.
Trong tay Thanh Tâm có đủ các loại pháp khí kỳ quái, thuật pháp vung vẫy mà ra, tưởng chừng như vô cùng vô tận.
Có viên cầu có thể kích lên thủy long, có phiến lá có thể thao túng phong nhận, có điệp tử (nắp vung) có thể ngưng linh lực thành đầu đạn, có phi kiếm tự động đâm xuyên truy tung tới lui...
Hai thanh phi kiếm lướt qua bên người Ngục Nhung Vương. Một đạo phong nhận nhân cơ hội ấy quét lên vai hắn, máu tươi tóe ra, lại vẫn không ngăn trở được thế công của Ngục Nhung Vương.
Hộ thuẫn vừa dựng lên đã bị lợi trảo Ngục Nhung Vương cường hành kích phá. Nháy mắt, Ngục Nhung Vương đã giết đến bên cạnh Thanh Tâm. Nhưng mà, một trảo gồng tận toàn lực chưa kịp kích trúng Thanh Tâm, thì một luồng hắc phong đã bao bọc quanh mình hắn. Chờ hắn thoát được ra khỏi hắc phong, Thanh Tâm sớm đã trốn ra cách đó trên trăm trượng.
Một trận rượt đuổi bắt đầu.
Ngục Nhung Vương đuổi sát không tha. Thanh Tâm giá ngự bát quái mang theo Trầm Hương một đường tháo chạy.
Thuật pháp và pháp bảo của Thanh Tâm nhiều đến nỗi khiến người nhìn mà hoa cả mắt, đáng tiếc tu vị không cao, sát thương có hạn, chỉ có thể tạo được tác dụng giảm chậm thế công của Ngục Nhung Vương.