Đa Tình Lại Gặp Vô Tình

Chương 2



Vì Tiết tiểu tướng quân đã có người trong lòng, ta đương nhiên phải đổi đối tượng để thành thân rồi.

Dù sao thì, người ta khó khăn lắm mới được tự do yêu đương trong xã hội phong kiến, ta đã không thích hắn, hà cớ gì lại xen vào chứ. Xuyên không đâu phải để phá cặp đôi đâu.

Thế là ta gọi Thanh Nhi và Tiểu Hồng đến, tằng hắng một tiếng: "Vì Tiết tiểu tướng quân đã có người trong lòng, tiểu thư nhà các ngươi cũng không phải là người cứng nhắc như vậy. Triều Đại Chu của chúng ta còn có thanh niên tài tuấn độc thân thích hợp kết hôn nào không?"

Không còn cách nào khác, gia đình lớn có thể cân nhắc hạnh phúc của con cái, nhưng cũng chỉ cân nhắc một chút sau khi đã cân nhắc mọi mặt. Ta không mơ mộng gì về cuộc hôn nhân ân ái đến bạc đầu, nhưng ta cũng thực sự không muốn kết hôn mù quáng, nhắm mắt gả cho một nam nhân không biết tròn méo ra sao. Chỉ có thể sớm tính toán.

Còn lý do tại sao lại hỏi nha hoàn, đó không phải là do tiểu thư lá ngọc cành vàng không ra khỏi nhà sao? Thông tin lưu thông vẫn phải dựa vào tầng lớp thấp mà!

Phản ứng của hai người họ thì hoàn toàn khác nhau.

Mắt Tiểu Hồng sáng rực: "Tiểu thư đã nghĩ thông rồi sao? Tuyệt vời! Nô tỳ nghe nói công tử nhà Ngô Hàn Lâm mới mười tám tuổi, tướng mạo thanh tú tinh anh..."

Thanh Nhi mở mắt to tròn xoe, vẻ mặt kinh ngạc cắt lời nàng ấy: "Tiểu thư không còn thích Tiết tiểu tướng quân nữa sao? Làm sao có thể? Các người phải vượt qua muôn vàn khó khăn, tình sâu như vàng đá, cuối cùng thành phu thê chứ!..."

Ta cười khan hai tiếng, vẫy tay ra hiệu cho Thanh Nhi: "Lần sau đi, lần sau nhất định sẽ đi theo kịch bản trắc trở gian nan, thủy chung son sắt, một đời một cặp khiến người khác phải ghen tị nhé" Lại nhìn Tiểu Hồng với vẻ mặt đầy hứng thú cười tủm tỉm, "Muội nói tiếp đi"

Hạnh Nhi thì quen rồi, tiếp tục phơi gối ôm.

Tiểu Lan: "..."

Việc chọn phu quân cũng là một môn học.

Không cầu tài cao bát đấu, học rộng năm xe, tiền đồ như gấm, dung mạo như Phan An, chỉ cầu nhân phẩm tử tế, đức hạnh không thiếu sót, không làm ra chuyện sủng thiếp diệt thê là được. Nếu quan hệ gia đình đơn giản một chút thì càng tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta biết, với tư cách là một nữ xuyên không, ta thật sự không có chí lớn, rất thất bại.

Không còn cách nào khác. Ta đâu phải là nữ chính được mở hack có hào quang nữ chính đâu.

Năng lực cá nhân nhỏ bé như vậy, trong dòng chảy của thời đại, ta không thể là một kỳ nữ thay trời đổi đất và chống lại lễ giáo thế tục được.

Ta chỉ muốn sống thôi.

Tốt nhất là sống thật thoải mái.

Ngày tháng trôi qua không nhanh không chậm.

Thiên Thanh

Sau khi nghe tin Tiết tiểu tướng quân mang theo một cô nương về phủ, mẹ và ta đều không nói một lời, mọi việc vẫn như cũ.

Dần dần, mọi người cũng thấy phủ nhà họ Tần chẳng có gì đáng xem náo nhiệt nữa.

Thế nhưng, sự náo nhiệt ở phủ Tiết tướng quân có thể nói là sóng gió liên hồi, đã làm phong phú thêm đáng kể những câu chuyện để bàn tán sau bữa trà của giới quý nhân kinh thành, từ quan lại cấp cao cho đến dân thường.

Đầu tiên là nghe nói cô nương được Tiết tiểu tướng quân đưa về tên là Ngô Tuyết Nhi, là con gái nhà nông ở biên ải, do duyên phận trớ trêu mà được Tiết tiểu tướng quân cứu sống, để báo ơn nên cam tâm tình nguyện hầu hạ bên cạnh. (Đây là chuyện phong lưu được những công tử bột cùng xuất chinh với tướng quân kể lại).

Tiếp đó lại nghe nói Tiết tiểu tướng quân mang theo Ngô Tuyết Nhi đang mang thai về nhà thì bị cha hắn, Tiết lão tướng quân dùng roi ngựa quật một trận rồi bắt quỳ ở từ đường. (Nghe đồn Lão tướng quân thậm chí còn không đợi đến khi vào phủ, tiếng gầm giận dữ ở cổng có thể nghe thấy cách cả con phố).

Lại nghe nói Tiết Phu nhân xót con trai độc nhất, vừa định cầu xin và mang cơm thì bị Ngô Tuyết Nhi nhanh chân hơn, giữa trời đông giá rét không màng đến thân thể đang mang thai mà quỳ gối trước cổng phủ tướng quân khóc lóc cầu xin, khiến Tiết Phu nhân tức đến ngất xỉu. (Ôi trời, trực tiếp diễn một vở kịch lớn ngay trước cửa nhà luôn cơ đấy).

Ngay sau đó, Tiểu tướng quân với một thân đầy vết thương, mặc kệ tiếng gầm giận dữ của cha mình, ôm Ngô Tuyết Nhi đang đau buồn và yếu ớt đến trang viên, mời Phó lão đại phu của Vinh Hiên Đường, người nổi tiếng ở kinh thành giỏi về điều dưỡng thai kỳ, đến khám và điều trị cho Ngô cô nương.

Cuối cùng, màn kịch náo loạn này kết thúc tại yến tiệc mừng công kiêm yến tiệc cuối năm, với việc Tiết tiểu tướng quân bất chấp khuôn mặt đen sạm của cha mẹ mà xin Hoàng thượng ban hôn và được chuẩn y, cũng coi như là viên mãn.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com