Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 1346: Mùa xuân tháng Ba.



Tháng Ba ấm áp, tiết Thanh Minh sắp đến.

Lưu Liễu trong lúc ăn cơm cũng uống luôn mấy viên canxi và vitamin mới mua, cô lấy thuốc từ chỗ bác sĩ Tiểu Quách, mấy lọ nhỏ màu trắng chỉ năm ba tệ một lọ, dùng lắm!

Người còn bảo thể châm cứu, kê thuốc điều dưỡng cho cô ... nhưng vì cô vẫn nỡ dứt sữa cho con, thêm nữa là bác sĩ Tiểu Quách còn quá trẻ, nên cô dám...

Ngược , khi cô đến lấy thuốc, trong phòng khám đột nhiên chạy một , , gọi là thanh niên mới đúng, cao to lực lưỡng, nhưng đầu óc ngờ nghệch.

Cậu cửa vui vẻ gọi to:

“Chị bác sĩ Quách ơi!”

Rồi theo thói quen rót thuốc từ bình giữ nhiệt , bưng nguyên một bát lớn nốc cạn một !

Sau đó mặt nhăn mày nhó, tội nghiệp rên rỉ:

“Đắng quá ...”

“Đắng cũng uống.” Tiểu Quách đang phân loại thuốc trong tủ, liền đáp :

“Các đào tạo mấy ngày trời, loại thuốc thang chia gói nhỏ hiệu quả bằng cái .”

“Giờ về thì tiếp tục kiên trì, trai bỏ bao nhiêu tiền , kiên trì thì phí mất!”

Trần Trì ngờ nghệch, lắp bắp :

“Em... em với trai học thi... Thầy giáo bảo là em !”

“Chị bác sĩ Quách, em cũng thể kiếm tiền, tự ... tự trả!”

“Được thôi!” Bác sĩ Tiểu Quách cũng từ chối:

“Vậy tháng lĩnh lương xong thì nhớ mang tiền đến nha.”

Thật cô Trương Yến Bình kể , em Trần Khê – Trần Trì nhờ quan hệ của giáo sư Tống mà sang nông trường khác thực tập huấn luyện, Trần Khê thì khỏi , học hành chăm chỉ, tiến bộ.

Còn điều đáng quý chính là Trần Trì.

Cậu bài kiểm tra lý thuyết thì dở tệ, cũng thôi, giờ tính vài phép cộng đơn giản, hiểu khác chuyện là tiến bộ lớn . Chữ nghĩa thì học theo Kiều Kiều chút ít, chẳng mấy.

những việc thực hành như: nối xương đơn giản trong chăn nuôi, nắn chỉnh xương, đỡ đẻ, xử lý vết thương ngoài da… đều !

Chưa kể hình cao to, sức khỏe dồi dào. Con dê đang be be giãy giụa, Trần Khê còn khéo léo tốn sức ghìm , Trần Trì thì chỉ cần kẹp nhẹ cánh tay khống chế c.h.ặ.t chẽ, những việc đúng là thiên phú, cực kỳ thuận tay.

Đỡ đẻ cho bò, bên mấy trói chân, giữ đầu, còn kéo hỗ trợ, Trần Trì chỉ khống chế mà khi cần còn thể tự đưa tay kiểm tra, hành động khẩn trương dứt khoát.

Vì tâm tính vẫn còn như trẻ nhỏ, cũng bực bội, mà chỉ thấy thương con bò, thế nên càng càng tỉ mỉ, kiên nhẫn.

Kết thúc giai đoạn đào tạo đầu tiên, phần lý thuyết của Trần Trì dĩ nhiên là trắng điểm, nhưng phần thực hành thì gần như đạt điểm tuyệt đối.

Nếu vì tình trạng đặc biệt, thể rời giám hộ, thì bên nông trại sớm ý định “chiêu mộ” !

Với năng lực , dù lấy chứng chỉ, trợ lý chăn nuôi cũng quá phù hợp!

Lúc tiễn về, bên tiếc đến nỗi nỡ rời, dặn dò tới tấp: “c.uối năm nhớ học tiếp đợt nâng cao nhé!”

Giờ học xong về, lương của hai em cũng tăng. Vì Trần Trì mới chuyện đầy tự tin như thế.

Lưu Liễu ăn kể chuyện, ánh mắt lộ rõ vẻ ngưỡng mộ:

“Lương cao thật đó!”

Anh cắt dày thì phận:

“Làm nghề sức khỏe, .”

Niên Tự thì chẳng quan tâm lắm đến mức lương, vì với , 1200 6000 thì cũng chẳng mua gì khác . hài lòng với hiện tại, lúc còn sang an ủi khác:

“Vậy chị Lưu cứ chăm lo sức khỏe cho !”

“Chị khỏe lên, thì việc lương cao cũng thể .”

“Chị đấy, hôm nay trồng bầu gieo đậu, chuyển cây bắp, một ngày 100 tệ, bao nhiêu đều .”

“Chị khỏe , chẳng chị cũng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“ đó!” Cô gái tự học cũng khuyên:

“Chị dứt sữa cho bé thôi, cơ thể chị yếu như thì sữa cũng chẳng còn bao nhiêu dinh dưỡng !”

“Dành thời gian lo cho sức khỏe quan trọng hơn, đến chỗ bác sĩ Quách điều trị một đợt là nhất.”

Nhắc đến bác sĩ Quách, Niên Tự gật gù đồng tình:

“Bác sĩ Quách giỏi thật đấy! Tết đó, ăn quá no vì tiệc sát trư thái, cô châm cứu phát là khỏi!”

“Còn ngải cứu nữa... Năm nay nhất định mua một bộ!”

Lưu Liễu thật sự động lòng .

Không chỉ cô , mà xung quanh cũng đều bắt đầu thấy háo hức, bác sĩ Quách thật sự giỏi ?

“Dĩ nhiên !”

Niên Tự, là nhân viên đến sớm hơn họ vài ngày, đây còn từng ghé qua một , theo dõi livestream từ sớm, tiêu tiền cũng nhiều nhất… giờ mở miệng chuyện, đặc biệt sức thuyết phục.

“Đừng bác sĩ Tiểu Quách mới ngoài đôi mươi, trông trẻ trung , thực năm nay 31 tuổi đó!”

“Sao nào? Thấy ? Thế mới cô khả năng điều dưỡng, còn giữ nhan sắc quá đỉnh đúng ?”

“Chưa hết , đừng tưởng cô ở quê thì tiếng tăm gì, năm ngoái cô bán viên dưỡng sinh, một viên tận 199 tệ! Nghe tới mùa đông là cháy hàng, cầu còn mà mua!”

Cả đám lập tức tròn mắt.

Con mà, đến một độ tuổi nhất định sẽ tự động “kích hoạt” những sở thích riêng biệt.

Xem Đông y, coi bói toán.

Thao Dang

Hậu duệ Rồng yêu vàng bạc, con cháu Thần Nông mê trồng trọt.

Chẳng gì là sai cả.

Khác biệt chỉ ở thứ tự tỉnh ngộ của từng mà thôi.

Nhất là y thuật vốn dễ cảm nhận bằng mắt thường, nhưng khuôn mặt trẻ trung của bác sĩ Tiểu Quách sức thuyết phục hơn bất kỳ thứ gì!

Ngay lập tức, cô gái tự học nhanh nhảu hẹn hò:

“Mau ăn cơm , ăn xong bọn qua đó xem thử!”

“Châm cứu chống lão hóa nhỉ?”

“ thấy thiếu khí huyết…”

“Dáng vẻ chỉ là xương khô ... trở thành bộ xương phát sáng! Nhân tiện, bác sĩ chỉnh cái cổ, vai gáy đau ê ẩm của ?”

Anh cắt dày, đại diện phái đàn ông yêu sức khỏe, càng sốt sắng:

“Sao sớm chứ? Cái của điều trị dài hạn mới !”

Cả đám náo nhiệt kéo , Lưu Liễu do dự một hồi, nghĩ chuyện đó còn tin , khỏi đỏ mặt. c.uối cùng vẫn cắn răng, lặng lẽ theo.

Vừa bước , gặp nhóm dân làng ăn xong đang chuẩn lên núi gieo đậu, trồng dưa, họ trò chuyện ồn ào , tay còn xách theo dụng cụ đơn giản gọn nhẹ…

Nhìn mới thấy, 100 tệ một ngày đúng là kiếm dễ thật!

Cô thật sự… !



Gió xuân tháng Ba nhẹ nhàng thổi qua núi rừng yên tĩnh, khiến cả mạch đất như bừng tỉnh trở .

Đứng ở nơi cao, xa, khắp nơi phủ một lớp mầm xanh non mơn mởn. So sánh với khung cảnh , vườn cây ăn trái nhà Tống Đàm nở hoa sớm hơn một nhịp.

Chỉ là do trồng theo từng đợt, nên đám cây sớm nhất nở hoa, còn lứa hiện giờ mới bắt đầu nụ, tạo thành một chuỗi chuyển tiếp kéo dài. Lục Xuyên mỗi ngày đều lên núi ngắm xem.

Cái cảm giác yêu thiên nhiên một cách thuần khiết , chỉ khi chính tận mắt chứng kiến những khung cảnh tuyệt mới thể cảm nhận .

Còn hôm nay…

Anh và Tống Đàm mỗi xách một cái giỏ tre, từ phía homestay vòng lên đồi vốn đây thuộc về nhà ông lão Lý.

Không vì chuyện gì khác, chỉ vì tiết xuân đang , rau dại ngon cực kỳ, mà ở mép đồi nhà ông lão Lý, rau ngải non mới mọc lên 10cm, lá cành còn non mềm, đúng chuẩn để hái về ăn.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com