Cung Nữ Trở Mình

Chương 10



 

 

Khi ta đã có thể nghĩ đến khả năng hoàng thượng nảy sinh tình cảm thật sự với Mai Thu Hương thì hoàng hậu và Quý phi cũng có thể nghĩ đến. Nhưng bọn họ khó khăn lắm mới thuyết phục được thái hậu ra lệnh, làm sao có thể bỏ qua cơ hội này.

 

Hoàng hậu không hề động lòng trước nước mắt của nỹ nhân, lạnh lùng cất tiếng:

 

- Triều ta lấy hiếu trị thiên hạ, thái hậu là người tôn quý nhất trong hậu cung, lẽ nào khẩu dụ của Thái hậu, Mai Phi cũng dám không tuân theo?

 

Ta đứng bên ngoài cung Nguyên Mai nghe mà trong lòng thầm khen. Hoàng hậu cũng là người rất biết cách dùng đạo đức trói buộc kẻ khác. Bà ta dùng một lý do “lấy hiếu trị thiên hạ” vừa to vừa nặng như thế ép xuống, Mai Thu Hương dù muốn hay không cũng không thể trốn tránh được nữa. Hoàng hậu nói xong, ma ma bên cạnh liền bưng thuốc lên:

 

- Mời nương nương uống thuốc.

 

Mai Thu Hương cuối cùng cũng hoảng sợ, ả liên tục lùi lại, đẩy Thu Cúc ra phía trước, mình thì trốn phía sau khóc nức nở.

 

Thu Cúc vừa ngăn cản ma ma tiến lên, vừa liên tục cầu xin.

 

Thấy Mai Thu Hương muốn dùng Thu Cúc làm lá chắn, ta không thể chần chừ được nữa vội bước vào đại điện Nguyên Mai Cung. Trông thấy ta bước vào, Mai Thu Hương như thấy cứu tinh, rối rít gọi:

 

- Thu Nguyệt, Nguyệt Quý nhân, mau cứu bản cung. Bản cung không muốn uống thuốc tuyệt dục.

 

Ánh mắt của mọi người đều hướng về ta.

 

Ta khiêm tốn tiến lên hành lễ:

 

- Hoàng hậu nương nương, tần thiếp muốn xin nương nương một ân điển.

 

Hoàng hậu nương nương cười nhạo:

 

- Nguyệt Quý nhân, chẳng lẽ ngươi muốn kháng chỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ta dập đầu thật mạnh:

 

- Tần thiếp không dám. Thái hậu và nương nương thống lĩnh hậu cung, khiến hậu cung hòa thuận, tần thiếp không dám bừa bãi can thiệp. Chỉ là cung nữ Thu Cúc bên cạnh Mai Phi nhiều lần cản trở ma ma, tội không thể tha.

 

Thu Cúc một lòng bảo vệ chủ tử, mặt liền trắng bệch.

 

Nàng không thể tin nổi nhìn ta.

 

- Chỉ là tần thiếp và Thu Cúc lớn lên cùng nhau, tình như chị em, không nỡ nhìn nàng tiếp tục phạm sai lầm. Cầu xin hoàng hậu ban ân, đuổi nàng ra khỏi hoàng cung, cũng là để răn đe các hạ nhân khác.

 

Thu Cúc còn đang ngỡ ngàng và phẫn nộ nhìn ta, nhưng những người tinh ranh đều có thể nghe ra ẩn ý của ta.

 

Sắc mặt hoàng hậu lập tức tươi lên:

 

- Nguyệt Quý nhân không quên tình cũ, thật đáng quý. Hạ nhân Thu Cúc coi thường cung quy, đáng phải trừng phạt, nhưng nể tình Nguyệt Quý nhân cầu xin tha mạng, lập tức đuổi ra khỏi hoàng cung, suốt đời không được bước vào cung điện.

 

Thu Cúc ngơ ngác bị thị vệ kéo ra ngoài, ta nhìn cung nữ Thu Hà bên cạnh ra hiệu, nàng ấy vốn thông minh nên cũng lặng lẽ lui ra.

 

Mai Thu Hương giờ đã trở thành kẻ không có hạ nhân trung thành, lần này ai sẽ uống thuốc tuyệt dục thay ả đây?

 

Đối mặt với biến cố bất ngờ, Mai Phi vốn đang khóc nức nở, cuối cùng không còn giữ được vẻ thanh cao như hoa cúc nữa.

 

Mắt ả đỏ hoe, đầy giận dữ:

 

- Thu Nguyệt, ngươi là đồ tiện nhân, bản cung không ngờ ngươi độc ác như vậy? Ai cho phép ngươi đuổi Thu Cúc ra khỏi hoàng cung? Ngươi là kẻ nham hiểm…

 

Ta chỉ đành yếu ớt giải thích:

 

- Nương nương, Thu Cúc chỉ là một hạ nhân lại dám kháng chỉ, còn dám cản trở ma ma bên cạnh thái hậu, nàng ấy học cung quy không tốt, tần thiếp đã nể tình nàng ấy trung thành bảo vệ chủ tử, cầu xin hoàng hậu nương nương tha cho nàng ấy một mạng. Đó cũng là giúp ngài giảm bớt một phần tội kháng lệnh mà. Sao ngài lại trách ta?


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com