Cùng Bạn Thân Gả Vào Cùng Một Nhà

Chương 7



Lúc xuống xe ngựa, nàng thoáng thấy trên khung cửa sổ xe vẫn còn buộc dải lụa màu vàng nhạt kia.

Đột nhiên, rèm xe bị ai đó từ bên ngoài kéo mạnh ra.

Tống Niên còn chưa kịp xuống, qua khe rèm, nàng chỉ thấy dải lụa màu vàng nhạt kia đang nhẹ nhàng đung đưa trong gió.

Bỗng có người vòng tay ôm lấy eo nàng, nhẹ nhàng nhấc bổng nàng xuống khỏi xe.

Nguyên Cảnh Tùy đứng ngay sau lưng. Nàng muốn quay lại nhìn nam nhân đeo mặt nạ và Tống Niên, nhưng hắn lại giữ lấy đầu nàng, xoay về phía trước.

“Nhìn người khác tỏ tình thú vị đến vậy sao.”

Nàng vô thức quay đầu né tránh.

“Thật ra… cũng khá thú vị.”

Nàng chỉ nghe thấy tiếng cây quạt “roẹt” một tiếng mở ra, sau đó Nguyên Cảnh Tùy dùng chính cây quạt ấy nâng cằm nàng lên.

“Cùng ta tỏ tình đi.”

“Hửm.”

Mọi chuyện xảy ra hôm nay thật quá mức hoang đường, nàng chỉ mong rằng mình đã nghe nhầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng ngay sau đó, Nguyên Cảnh Tùy lại cất tiếng, giọng mang theo ý cười: “Cùng ta tỏ tình đi, ta cũng rất thú vị.”

“Tuế Tuế.”

Tống Niên mặt đỏ bừng, khẽ gọi tên nàng. Nàng lập tức đáp lời, cũng không quay đầu lại, vội kéo Tống Niên vào trong phủ.

Dường như nàng còn nghe thấy tiếng Nguyên Cảnh Tùy khẽ cười nhạo ngay bên tai.

“Kẻ nhát gan.” Hắn đang nói nàng sao.

Kể từ đó, thời gian Tống Niên mơ mộng ngày một nhiều hơn, nàng ấy cũng thường xuyên ngồi trong xe ngựa hơn trước.

Nàng cúi đầu nhìn dải lụa màu vàng nhạt đang đung đưa trong gió nơi thành xe, trong đầu chợt nảy ra một ý nghĩ có phần hoang đường.

Đây chẳng phải là tín vật định tình đó sao.

May mà ngày đại hôn sắp đến, Tống Niên bị ép phải ngồi thêu thùa. Nàng vì muốn giúp khuê mật nên cũng cùng nàng ấy học thêu.

Bà quản sự lén lút mang đến mấy bức xuân cung đồ. Tống Niên chẳng hề giấu giếm, lập tức mang ra chia sẻ cùng nàng.

Nàng xem đến mặt mày đỏ bừng, rồi vội vàng giấu mấy bức tranh ấy xuống dưới gối.

Đêm đó, trong sân vọng lại tiếng động gì đó rất khẽ. Không lâu sau, có tiếng gõ nhẹ lên cửa sổ phòng nàng.

Nàng ngỡ là Tống Niên sang tìm mình ngủ cùng, nào ngờ người đứng bên ngoài cửa sổ lại chính là Nguyên Cảnh Tùy.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com