Chàng Khờ Thuỷ Chung, Mình Cưới Nhau Nha

Chương 9



Là album có chữ ký của Tiết Khiêm.

 

Nhưng đây là dịp tốt để ghép đôi họ.

 

Lúc đó tôi sẽ lặng lẽ rút lui, tạo không gian riêng cho họ.

 

Tôi và Trình Tầm Chi hẹn giờ gặp mặt.

 

Khi đi dạo trong trung tâm thương mại, tôi cúi đầu nhắn tin cho Mạnh Tinh Hà.

 

[Có rảnh không? Đi chơi với em nhé.]

 

Tôi cúi đầu dán mắt vào điện thoại, không để ý đường đi, suýt đ.â.m vào cột.

 

Trình Tầm Chi đưa tay kéo tôi lại, không tán thành nói.

 

"Cẩn thận, vừa đi vừa dùng điện thoại không an toàn."

 

……

 

Cái kiểu giáo huấn này đúng là giống bố tôi thật.

 

Không xa, Tạ Tự nhìn cảnh tượng trước mắt, mắt phun lửa.

 

Anh ấy định hẹn tôi đi chơi, nhưng tôi bảo đi shopping với Mạnh Tinh Hà nên từ chối.

 

Kết quả, anh ấy lại thấy tôi với Trình Tầm Chi.

 

Tạ Tự gọi cho tôi.

 

"Em đang ở đâu?"

 

Phía bên Mạnh Tinh Hà mãi không trả lời tin nhắn.

 

Tôi đang sốt ruột, qua loa đáp: "Đang shopping, em bận, cúp máy đây."

 

Tạ Tự gọi cho Mạnh Tinh Hà hỏi: "Nam Hy có đang đi với em không?"

 

Mạnh Tinh Hà ngồi bên cửa sổ quán cà phê, nhìn ra xa, im lặng một lúc rồi nói: "Có."

 

Tạ Tự cười gằn: "Cho cô ấy nghe máy."

 

"Cô ấy… cô ấy đang… trong toilet, không mang theo điện thoại, không… không nghe được."

 

Mạnh Tinh Hà càng lo lắng càng nói lắp.

 

Vừa nói cô ấy vừa chạy về phía tôi và Trình Tầm Chi.

 

Chưa chạy được mấy bước đã thấy Tạ Tự đang cầm điện thoại đứng đối diện.

 

Còn không xa, là tôi đang cười nói vui vẻ với Trình Tầm Chi.

 

23

 

Sự im lặng, chính là ở cây cầu Cambridge tối nay.

 

Bốn người chúng tôi tạo thành một tam giác cân vững chãi.

 

Cuối cùng chúng tôi ngồi đối diện trong quán cà phê.

 

Tạ Tự tức đến mức không thèm nói chuyện với tôi.

 

Tôi lay lay tay anh ấy.

 

Anh ấy hậm hực giật lại.

 

Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y anh ấy, anh ấy lại định giãy ra.

 

Tôi liền đan ngón tay vào, anh ấy cuối cùng cũng ngoan ngoãn.

 

Vốn chỉ định làm bà mối, ai ngờ suýt mất bạn trai.

 

Tôi quyết định nói thẳng.

 

"Bọn em không có quan hệ gì cả."

 

Tôi nhìn Mạnh Tinh Hà.

 

"Cậu ấy thích chị, sắp sinh nhật chị nên không biết tặng quà gì, nhờ em giúp chọn."

 

Trình Tầm Chi đang ung dung uống cà phê, nghe xong lật tay, cà phê đổ ra.

 

"Cậu... nói gì thế."

 

Cậu ấy e thẹn cười.

 

Mạnh Tinh Hà quay sang hỏi: "Cậu, thích tôi?"

 

Trình Tầm Chi đỏ mặt, đỏ tai, rồi đỏ cổ, thậm chí tay cũng đỏ lên!

 

Tôi sợ cậu ấy tự bốc cháy tại chỗ.

 

Cậu ấy ngập ngừng: "Yêu đương là chuyện hệ trọng, tôi định từ từ..."

 

Mạnh Tinh Hà không kiên nhẫn nghe lải nhải, túm cổ áo cậu ấy hôn luôn.

 

Hai giây sau, Trình Tầm Chi bịt miệng, như thiếu nữ bị làm nhục: "Nụ hôn đầu của tôi."

 

Mạnh Tinh Hà nhướng mày: "Tôi đâu nói… không chịu trách nhiệm."

 

"Ý cậu là sao?"

 

Trình Tầm Chi vừa mừng vừa dò xét.

 

"Ý là, giờ cậu là người đàn ông của tôi rồi."

 

Tôi và Tạ Tự ngồi đối diện, há hốc nhìn mọi chuyện.

 

"Dễ thế sao?" Tạ Tự kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"Trực tiếp thế sao?" Tôi chưa kịp hoàn hồn.

 

Tạ Tự lẩm bẩm chỉ đủ mình nghe: "Vậy 16 năm thầm thương của tôi là gì?"

 

24

 

Sau này, tôi và Tạ Tự, Mạnh Tinh Hà và Trình Tầm Chi đính hôn cùng ngày.

 

Năm sau, chúng tôi lại kết hôn cùng ngày.

 

Đêm hôn lễ, tôi nhớ lại mọi chuyện.

 

Nếu không vì trò đùa thuở nhỏ, có lẽ tôi và Tạ Tự đã không bỏ lỡ nhau lâu thế.

 

May mà có bình luận, cho tôi cơ hội làm lại.

 

Tôi chân thành xin lỗi Tạ Tự: "Xin lỗi, lúc nhỏ em không nên bỏ gián giả vào miệng anh.”

 

"Nếu không vì hiểu lầm đó, có lẽ em đã chọn anh làm vị hôn phu."

 

"Em tưởng anh giận vì chuyện đó sao?"

 

"Thế vì sao?"

 

Tạ Tự nghiến răng: "Anh không nói đâu, em tự nghĩ đi!"

 

.…..

 

"Em chưa nghĩ ra, sao đã sang bước tiếp theo rồi?"

 

Tạ Tự chăm chỉ làm việc.

 

"Xuân tiêu ngắn ngủi, không được lãng phí."

 

Mờ ảo, tôi thấy lại bình luận.

 

[Ôi, gặp nhau trong truyện ngôn tình đi, muốn xem phần bị che khuất.]

 

[Đã là thành viên vip sao không cho xem, tôi muốn chi tiết cảnh bị che!!!]

 

[Ôi, kết thúc rồi, tạm biệt con gái và con rể.]

 

[Nhất định hạnh phúc nhé, Hy và Tự!]

 

[Nhất định phải hạnh phúc nghe!]

 

Bình luận dần tan biến.

 

Câu chuyện kết thúc, nhưng hạnh phúc của chúng tôi vô tận.

 

[Ngoại truyện] (Nhật ký Tạ Tự)

 

(Lời mở) Đừng tùy tiện hứa hẹn, kẻo có kẻ ngốc tin thật.

 

2/8/2008

 

Hôm nay nhà bên có một bé gái, tóc tết bím, dễ thương quá, muốn chơi cùng.

 

4/8/2008

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Ánh mắt kinh ngạc của khách xung quanh đổ dồn vào tôi.

 

Nhưng cô ấy dễ thương quá, muốn làm bạn.

 

10/8/2008

 

Chúng tôi cùng lớp (σ≧∀≦)σ, ngày mai sẽ thành bạn chứ?

 

3/9/2008

 

Cô ấy bỏ gián vào miệng tôi, dù là giả nhưng tôi ghét nhất, cô ấy cũng đáng ghét!

 

... Thôi, cô ấy xinh thế, tạm không ghét nữa.

 

11/10/2008

 

Hôm nay chơi trò gia đình, tôi làm mẹ, cô ấy làm bố, cô ấy nói sẽ thích tôi cả đời, lớn lên còn cưới tôi.

 

Dù tôi mới là đàn ông, nhưng cô ấy muốn sao cũng được, hihi.

 

12/10/2008

 

Hôm nay lại chơi gia đình, cô ấy chọn người khác làm chồng! Mới hôm qua nói yêu tôi, hôm nay đã yêu người khác.

 

Đồ bội tín, tôi ghét cô ấy, không thèm nói chuyện nữa.

 

13/10/2008

 

Hôm nay cô ấy vẫn không nhớ, hừm.

 

7/11/2008

 

Bao giờ cô ấy mới nhớ đây, muốn nói chuyện quá.

 

.…..

 

2/8/2022

 

Cô ấy chọn Tề Cảnh làm vị hôn phu.

 

Thôi, mỗi tôi nhớ là được.

 

2/8/2025

 

Cô ấy sắp kết hôn, chú rể vẫn là tôi, hihi.

 

- Hết -

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com