Bệnh Viện Có Ma

Chương 10



Cả ba đã có mặt ở trước hồ nước trong khuôn viên bệnh viện, Thường Quân nhanh chóng chen chân được vào bên trong. Trong hồ là một xác c.h.ế.t trường phình nổi lên ở giữa hồ. Vừa nhìn qua cô đã nhận ran gay đó là trưởng phòng kế toán, Lâm Thù. Người hôm trước còn to tiếng quát lớn nhân viên của mình mà hôm nay đã phanh thây giữa hồ thế này.

Bình Nguyên đã vội lôi cô ra ngoài:

- Cứ cái kiểu này, rồi cũng có ngày mang họa vào thân- Anh cầm tay dẫn cô vào trong bệnh viện.

- Ý cảnh sát còn chưa đến mà?- Cô tiếc nuối.

- Yên tâm, mình sẽ báo cáo lại với cậu. Hãy tin ở tôi. – Khánh Linh cười xòa. Nói rồi vội quay lại hiện trường vụ án.

Ở trong phòng bệnh cô cứ ngoái đầu ra ngoài cửa sổ để xem xét tình hình:

- Để anh đoán nhé, có phải em vẫn còn muốn đi tìm người nhà của sản phụ bị c.h.ế.t năm đó phải không?- Bình Nguyên hỏi.

- Sao sao anh biết?

- Để đoán tiếp nhé, em đang nghi ngờ Giám đốc bệnh viện này có bí mật tình ái phải không? Đàn ông mà, đâu có ai hoàn hảo, kiểu gì cũng phải có một vài bí mật, mà bí mật về tính ái lại là chuyện dễ dính nhất.

Thường Quân đứa tay ra thể hiện sự bái phục

- Nói như vậy là anh cũng điều tra ra được điều gì đó rồi phải không?

- Sẽ nói cho em biết nhưng với điều kiện em hãy dừng mọi việc điều tra ở đây. Việc còn lại hãy để cảnh sát.

- Nếu vậy thì em sẽ tự đi tìm hiểu. Dù sao cũng cảm ơn anh đã cho em thêm thông tin. Còn việc này em thực sự không từ bỏ được. Nếu từ bỏ thì phụ lòng tin của họ rồi.

- Thật là cứng đầu. – Anh thở dài- Thôi được vậy thì anh sẽ nói, đằng nào em cũng sẽ tìm ra thôi.- Người sản phụ năm đó là Yên Yên, 20 tuổi đang là sinh viên của trường Đại học y, năm ấy cô ấy mang thai cũng là một chuyện khá bất ngờ. Gia đình có gặng hỏi cha đứa bé là ai nhưng cô ấy không nói, vẫn nhất quyết sinh đứa bé này ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Chẳng nhẽ là con của Tần Diệu ư?

- Anh không nghĩ thế, vì Tần Diệu năm đó vẫn chưa có gia đình, vốn dĩ việc này cũng không ảnh hưởng gì đến ông ta. 

- Vậy thì là con của, chỉ có thể là ông ta thôi, phải không?

- Anh cũng có suy nghĩ như thế, vậy nên đã tìm thêm thông tin về người phụ nữ này. Thông qua một người bạn ở cùng kí túc xa năm đó, người bạn này bảo trước khi phát hiện mang thai có thấy Yên Yên hay về khuya hình như đang hẹn hò với một ai đó. Cô ấy có nghi ngờ Yên Yên đang hẹn hò với một người đàn ông lớn tuổi và có điều kiện vì qua các món quà mà cô ấy nhận được.

- Vậy những nạn nhân c.h.ế.t trong bệnh viện trong những ngày gần đây. Anh nghĩ xem, là g.i.ế.c người bịt đầu mối hay là trả thù.

- Nếu là bịt đầu mối có thể tạm xác nhận là hắn đã g.i.ế.c hết những tên đồng bọn năm đó. Còn nếu là trả thù thì sẽ còn 1 người nữa. Nhưng anh vẫn nghiêng về phương án trả thù hơn. Bởi vì nếu là bịt đầu mối hung thủ sẽ cố gắng dàn dựng giống một vụ tai nạn hoặc tự sát, còn đây hung thủ không ngần ngại thể hiện rằng đây là một vụ g.i.ế.c người.

- Có thể là người nhà của những nạn nhân năm đó. Nhưng chắc hẳn họ sẽ phải thông thạo bệnh viện này thì mới có thể g.i.ế.c hại 3 nhân viên ngay chính trong bệnh viện này một cách dễ dàng như thế. Có thể thấy hung thủ chính là nhân viên của bệnh viện.

- Có thể suy nghĩ theo hướng đó. Anh nghĩ việc bắt giữ ông ta cũng sẽ sớm thôi, có lẽ cảnh sát cũng đã điều tra ra rồi. Còn hung thủ của mấy vụ án gần đây chắc cũng sớm tìm ra, nên em có thể không cần bận tâm về nó nữa. Mọi chuyện sáng tỏ như ban ngày rồi.

- Quay đi quay lại vẫn là em đừng tham gia vào nữa. Nhưng em nghĩ họ cần em giúp đỡ một cái gì đó. Nhưng tại sao lần trước anh lại có thể đưa em ra khỏi ảo cảnh đó. Đừng nói với em là anh có khả năng đặc biệt nhé.

- Thực ra trước kia anh có theo học một thầy pháp, sau khi bố mẹ anh mất thì sư phụ thấy khả năng của anh nên đã nhận nuôi anh. Vì vậy cũng biết chút ít.

- Pháp sư Bình Nguyên. Thật ngưỡng mộ.

- Em có biết vì sao hôm đó em không thể quay lại không?

- Tại sao?

- Thiên cơ bất khả lộ.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com