Bạn Trai Trà Xanh Của Tôi
Kết quả phỏng vấn vào tập đoàn Lục thị có trong lúc tôi đang ăn với Lục Thập.
“Có phải anh mở cửa sau cho em không đấy?”
Lục Thập đặt đũa xuống, chống cằm nhìn tôi chằm chằm:
“An An, em biết điều kiện tiên quyết để mở cửa sau là gì không?”
“Là gì?”
“Trước hết, quan hệ của chúng ta phải không bình thường.”
“…”
Anh nghiêng người lại gần, cười quyến rũ:
“Sao em lại nghĩ là anh giúp em mở cửa sau? Vậy nghĩa là em thừa nhận chúng ta…”
“Tôi… ờ, hình như luận văn tôi vẫn chưa sửa xong.”
Tôi vừa đứng dậy đã bị anh kéo lại: “Luận văn em sớm nộp rồi, sửa gì nữa?”
“Sao anh biết?”
Anh không trả lời mà hỏi lại: “An An gấp gáp như vậy, là đang từ chối anh à?”
Trong mắt anh như có chút uất ức, tội nghiệp lắm.
Tôi từng thấy vẻ mặt “trà xanh” của anh.
Dù biết rõ anh đang giả vờ tội nghiệp, nhưng nhìn gương mặt đó, tôi không sao nói ra lời tuyệt tình.
Chỉ vì do dự trong chốc lát ấy, anh đã bắt được cơ hội, mỉm cười nghiêng đầu, một nụ hôn nóng bỏng rơi lên má tôi.
Tôi bàng hoàng, tròn mắt kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Anh nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt rực cháy:
“Không né à?”
“…”
“Cho em ba giây để từ chối.”
Tôi chớp mắt, vẫn ngây ra nhìn anh.
Cho đến khi gương mặt anh tiến lại gần, dần dần che hết tầm nhìn, một cảm giác ấm áp rơi lên môi tôi.
Đầu tôi như nổ tung, tim đập càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh.
Cảm giác nghẹt thở trào đến, thậm chí còn có chút chóng mặt.
Anh khẽ cười bên tai tôi:
“Mặt đỏ thế này, là vì ngại à?”
“Đồ lưu manh!”
Tôi cuối cùng cũng phản ứng lại, đẩy anh ra.
Nhưng lại bị anh nắm chặt tay.
“Đóng dấu rồi, không được hối hận.”
Trà Đá Dịch Quán
Tôi nhất thời không nói được gì, nhưng cảm giác ngọt ngào và rung động lạ lẫm ấy đang từng chút một dâng lên trong lòng…
Thật ra thích anh, có lẽ cũng không phải không có dấu hiệu.
Từ lúc quen biết Lục Thập, tôi đã tự thôi miên mình: đừng thích người như vậy, sẽ tổn thương.
Nhưng nếu không phải sợ mất kiểm soát, sao tôi lại từ chối tiếp cận anh ngay từ đầu?
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com